ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 14

Mọi chuyện bắt đầu với một giấc mơ. Một giấc mơ ngắn ngủi,

mơ hồ về người mẹ đã mất. Trong giấc mơ này, hai mẹ con họ
đang ngồi trên một tấm đệm rơm ở giữa một bề mặt màu trắng
sáng dường như không đầu không cuối. Bên cạnh họ, trên bề mặt
trắng vô hạn này là một cái máy bán kẹo cao su có phần đỉnh hình
bong bóng, thứ máy kiểu cũ, bạn nhét một đồng xu vào khe, xoay tay
cầm – và một cái kẹo cao su rơi ra. Và trong giấc mơ, bà mẹ Robbie
nói với cậu con trai rằng thế giới bên kia đang làm bà nổi đóa, vì
dân tình rất tử tế, nhưng ở đó chẳng hề có thuốc lá. Mà không chỉ
không có thuốc lá, còn không cả cà phê. Không máy thu thanh. Chả
có gì hết.

“Con cần phải giúp mẹ, Robbie,” bà nói. “Con phải mua cho mẹ

một cái kẹo cao su. Mẹ đã nuôi nấng con, con trai. Suốt những năm
đó mẹ đã dành cho con mọi thứ và không đòi hỏi điều gì. Nhưng giờ
đã đến lúc đền đáp lại cho bà mẹ già của con. Mua cho mẹ một cái
kẹo cao su nhé. Một cái màu đỏ, nếu con có thể, nhưng màu xanh
dương cũng ổn.” Và trong mơ, Robbie loay hoay lục lọi khắp các túi
áo túi quần, hy vọng tìm thấy chút tiền lẻ. Chẳng có xu nào. “Mẹ
ơ

i, con chẳng có xu nào,” anh ta nói, đôi mắt ầng ậng nước. “Con

không có tiền lẻ. Con đã tìm khắp các túi rồi.”

Robbie chưa bao giờ khóc khi thức, nên việc anh ta khóc trong mơ

quả là lạ. “Con đã tìm dưới tảng đá chưa?” mẹ anh ta hỏi, và nắm
chặt hai bàn tay cậu con trai. “Biết đâu những đồng xu vẫn còn đó
thì sao?”

Và sau đó anh ta choàng tỉnh. Lúc ấy là 5 giờ sáng vào một ngày

thứ Bảy, bên ngoài trời vẫn còn tối. Robbie chui vào xe và lái tới nơi
anh ta từng sống khi còn bé. Đường xá vắng tanh, anh ta chỉ cần
chưa tới hai mươi phút để tới đó. Ở tầng trệt tòa nhà, nơi từng là cửa
hàng tạp hóa Pliskin, giờ có một cửa hàng tiện lợi và bên cạnh nó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.