ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 16

hiện. Đây là khoảnh khắc khi mọi thứ được trông đợi phải diễn ra.
Nhưng chúng đã không xảy ra. Và ngay khi Robbie kết thúc việc
xoay tay cầm, anh ta xuất hiện ở đây.

“Đây” là một nơi khác, nhưng cũng là một nơi quen thuộc. Đó là

nơi từ trong giấc mơ của anh ta. Toàn màu trắng, không tường,
không sàn, không trần, không ánh mặt trời. Chỉ có màu trắng và
một cái máy bán kẹo cao su. Một cái máy bán kẹo cao su và một
thằng nhóc tóc đỏ xấu xí nhễ nhại mồ hôi. Vì lý do nào đó, Robbie
đã không để ý thấy cậu ta trước đó, và đúng lúc Robbie định mỉm
cười với nó hay nói gì đó, thằng nhóc tóc đỏ đá vào ống chân anh ta
mạnh hết sức bình sinh, và Robbie khuỵu xuống đất, oằn người
lại vì đau. Khi Robbie quỵ xuống trên hai đầu gối, anh ta và
thằng nhóc giờ đây cao bằng nhau. Thằng nhóc nhìn thẳng vào
mắt Robbie, và dù biết họ chưa bao giờ gặp nhau, Robbie vẫn cảm
thấy có gì đó quen thuộc ở cậu ta. “Mày là ai?” anh ta hỏi nó. “Tôi
à?” thằng nhóc đáp, chưng ra một nụ cười đểu giả với một cái răng
cửa bị khuyết. “Tôi là lời nói dối đầu tiên của ông.”

Robbie loạng choạng đứng lên. Chân anh ta đau như dần. Thằng

nhóc đã biến mất từ lâu. Robbie xem xét cái máy bán kẹo cao su.
Giữa những chiếc kẹo cao su tròn có những viên bi nhựa nửa trong
suốt, bên trong đựng những món nữ trang rẻ tiền. Anh ta lục lọi
khắp các túi tìm ít tiền lẻ, nhưng sau đó nhớ ra thằng nhóc đã giật
mất ví của anh ta trước khi chạy đi.

Robbie tập tễnh bước đi, chẳng theo hướng cụ thể nào. Vì chẳng có

phương tiện nào để đi trên bề mặt trắng, ngoại trừ cái máy bán kẹo
cao su, nên tất cả những gì anh ta có thể làm là cố gắng rời xa khỏi
nó. Cứ sau vài bước, anh ta lại quay người nhìn về phía sau để đoan
chắc cái máy đang ở xa dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.