ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 189

Người đàn ông bấm chuông trông điển trai nhưng lại có hai bên

lông mày dính liền nhau, biết vợ chồng nhà Katzman rõ nhất.
Ông này là nha sĩ của họ. Ông ta đã bốn lần trám răng cho Pnina và
làm thân răng cho một răng hàm của bà này. Ông ta cũng đã chữa
răng cho Avner, một lần trám răng và một lần bít ống tủy chân
răng, nhưng cũng không thể xem vị chủ nhà là một người bạn.

“Thật lạ là bà ấy lại mời chúng ta,” Ria Mép nói.

“Tôi đã không định đến,” Lông Mày thừa nhận, “nhưng Pnina

thật nhạy cảm.”

“Bà ấy có đẹp không?” Ria Mép hỏi. Ông ta biết một giám đốc

ngân hàng không nên hỏi câu đó. Lông Mày gật đầu và nhún vai
cùng một lúc như thể để nói, “Có, nhưng chuyện đó thì ích gì cho
chúng ta?”

Pnina thực sự đẹp. Bà đã ngoài bốn mươi và trông đẹp mặn mà.

Không hề nâng mặt để xóa đi các nếp nhăn. Nếu bạn có thể gắn
một mường tượng tình dục cụ thể vào mỗi người phụ nữ, Ria Mép nghĩ
trong lúc bắt bàn tay yếu ớt của bà chủ nhà, thì Pnina sẽ là mẫu
damsel-in-distress

(1)

. Ở bà có vẻ gì đó thiếu tự tin, một sự bất lực.

Ngoài ba người bọn họ, hóa ra chưa có ai tới. Chỉ có các nhân viên
phục vụ đang bày ra mỗi lúc một nhiều những cái bát to đậy giấy
nhôm và những cái khay xếp chật những lát bánh mì kèm đồ ăn.
Không, Pnina quả quyết với họ, họ không đến sớm. Chỉ là những
người khác đến muộn.

“Đó là lỗi của tôi,” bà chủ nhà giải thích. “Tôi quyết định mọi thứ

vào phút chót. Đó là lý do vì sao tôi đã không mời ai trong các vị cho
tới tận hôm nay. Tôi xin lỗi.” Ria Mép nói bà không có gì phải xin lỗi.

Lông Mày đã đến đứng bên một cái khay, bắt tay vào thưởng

thức những lát bruschetta

(2)

. Chúng được bày biện đẹp đến mức nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.