ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 22

Natasha nhìn xuống người đàn ông đang nằm dài dưới chân cô.

Ngoài ba mươi, đẹp trai, mặc một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ là
phẳng phiu, lúc này đã trở nên ít sạch và ít phẳng phiu hơn. Một cánh
tay của anh ta tụt vào dưới hốc, má dán chặt xuống đất.

“Nắm chặt lấy,” anh ta nói. Và khi cô gái đưa tay ra nắm lấy

tay anh ta, cô không đừng được băn khoăn rằng sao mình luôn gặp
phải những kẻ dở hơi như thế. Khi anh chàng này bắt đầu với câu
chuyện tào lao đó bên cạnh chiếc xe, cô đã nghĩ đó là một cách thú vị
để bắt chuyện với cô, nhưng giờ cô hiểu ra anh chàng có đôi mắt
dịu dàng và nụ cười bẽn lẽn đó thực sự là một kẻ gàn dở. Các ngón tay
anh ta đan vào các ngón tay cô. Hai người cứ giữ nguyên tư thế đó,
đông cứng, trong chừng một phút hay hơn, anh ta nằm dài dưới
đất, cô đứng bên cạnh, hơi cúi người xuống, trông có vẻ bối rối.

“Được rồi,” Natasha thì thầm với giọng nhẹ nhàng, gần như của

một chuyên gia trị liệu tâm lý. “Thế là chúng ta nắm tay nhau rồi.
Giờ thì sao đây?”

“Bây giờ,” Robbie nói. “Tôi sẽ xoay tay cầm.”

Họ phải mất một hồi lâu để tìm ra Igor. Thoạt đầu, họ gặp một

lời nói dối gù lưng, người đầy lông lá, hiển nhiên là người
Argentina, tay này chẳng nói gì ngoài tiếng Tây Ban Nha. Rồi một
lời nói dối khác của Natasha – một nhân viên cảnh sát nhiệt tình
quá độ đội chiếc mũ cầu nguyện của người Do Thái khăng khăng
giữ họ lại và đòi kiểm tra giấy tờ, nhưng chưa bao giờ nghe nói tới
Igor. Cuối cùng, người giúp họ là cô cháu bị bạo hành sống tại
Natanyah của Robbie. Hai người tìm thấy cô gái đang cho lứa mèo
con trong lần nói dối gần nhất của anh ta ăn. Cô gái không thấy
Igor từ vài ngày nay, nhưng cô biết phải tìm con chó của ông già ở
đâu. Về phần con chó, sau khi kết thúc màn liếm bàn tay và mặt
Robbie, nó hân hoan dẫn họ tới bên giường Igor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.