ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 90

Anh ta lập ra một trại hè cho trẻ con. Kế hoạch kinh doanh của anh
ta rất đơn giản: tiền thu được từ các ông bố bà mẹ, anh ta chia
năm mươi – năm mươi với lũ trẻ, và để đổi lại, bọn trẻ sẽ không phàn
nàn anh ta về chuyện chẳng hề tổ chức bất cứ hoạt động nào ngoài
một sân bóng trên cỏ lỗ chỗ hang chuột đào cho chúng đá bóng và
cho lũ trẻ uống nước từ vòi hai giờ một lần. Ngày nay, Uzi sở hữu
căn hộ riêng, một cô vợ trước là thư ký tại một công ty chấm com nào
đó nơi anh ta từng làm việc, rồi một cô con gái bé bỏng bụ bẫm nom
giống hệt anh ta. “Nếu bây giờ chúng tôi ly hôn,” Uzi nói, “cô ta
được một nửa. Của mọi thứ. Và tất cả là vì tôi ngu ngốc trước khi
cưới đã không buộc cô ta ký một hợp đồng hôn nhân.”

Tôi đã trả tiền bữa sáng, và lúc này chúng tôi đang chờ tiền trả

lại. “Ngược lại,” Uzi nói tiếp, “cậu đã thoát khỏi vụ ly dị nhẹ như
bấc. Cô ta chả mang theo lấy một đồng.”

“Đó là vì chẳng có gì để mà mang theo cả.” Tôi cố lái bình luận

theo hướng này.

“Vào lúc này,” Uzi vỗ lên lưng tôi, “vào lúc này thôi. Và bây giờ,

khi mọi thủ tục giữa hai người đã được ký và đóng dấu, đã tới thời
điểm hoàn hảo để tấn công và trở thành kẻ thắng cuộc duy nhất,
giống như những người đánh cá ngựa ăn tất, không có đối tác.”

“Không có đối tác,” tôi máy móc nhắc lại, và nuốt những giọt

cà phê cuối cùng, cũng là ngọt nhất, của mình.

“Không có đối tác,” Uzi nhắc lại, “chỉ tôi và cậu. Tôi có cảm giác

là chim cu cu sẽ lại rơi xuống thấp một chút, không thực sự quá
thấp, xuống có lẽ 1,35, và sau đó chúng ta sẽ mua. Chúng ta sẽ mua
sạch.” Cô phục vụ bàn không quay lại trả tiền thừa. Thay vì thế, ông
chủ cửa hàng bước tới. “Thứ lỗi cho tôi,” ông ta nói, “tôi rất tiếc phải
làm phiền các ông, nhưng tờ một trăm shekel ông đưa cho người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.