Kể từ khi báo cáo khoa học đầu tiên của Hall-Spencer về hệ thống mạch
khí được công bố năm 2008, đã có một đợt bùng nổ sự quan tâm tới quá
trình axít hóa và những tác động của nó. Các dự án nghiên cứu quốc tế với
tên gọi như BIOACID (Biological Impacts of Ocean Acidification: Những
tác động sinh học của sự axít hóa đại dương) và EPOCA (European Project
on Ocean Acidification: Dự án châu Âu về axít hóa đại dương) đã được tài
trợ ngân quỹ, và hàng trăm, có lẽ là hàng nghìn, thí nghiệm đã được tiến
hành. Những thí nghiệm này được tiến hành trên những chiếc tàu, trong các
phòng thí nghiệm, và trong những hệ thống thực nghiệm ngoài trời được
kiểm soát bằng các điều kiện giả lập hệ sinh thái trung tầm (mesocosm) cho
phép các điều kiện trong đó được sửa đổi để giả lập một đại dương thực sự.
Hết lần này tới lần khác, những thí nghiệm này đã xác nhận sự nguy hại
do CO
2
gia tăng gây ra. Trong khi nhiều loài có vẻ vẫn sống khỏe, thậm chí
còn sinh sôi trong đại dương bị axít hóa, rất nhiều loài khác thì không. Một
số tổ chức hữu cơ tỏ ra dễ tổn thương, như cá hề và hàu Thái Bình Dương,
vốn quen thuộc từ các bể cá cho tới bàn ăn; cùng những loài khác ít đặc sắc
(hay thơm ngon) hơn, nhưng có lẽ có tầm quan trọng lớn hơn với hệ sinh
thái biển. Emiliania huxleyi chẳng hạn, là một loài thực vật phù du đơn bào -
một loại tảo vàng dẹt gốc canxi - bao quanh chính nó bằng những đĩa canxi
nhỏ xíu. Dưới kính hiển vi, nhìn nó như một dự án đồ thủ công điên rồ: một
quả bóng đá phủ đầy những cái cúc. Nó cũng phổ biến ở một số thời điểm
nhất định trong năm tới mức nó biến những khu vực rộng lớn trên biển
thành màu trắng sữa, và nó hình thành cơ sở cho nhiều chuỗi thức ăn trên
biển. Limacina helicina là một loài động vật chân cánh, hay “bướm biển”,
giống như một con ốc biển có cánh. Nó sống ở vùng Bắc Cực và là nguồn
thực phẩm quan trọng cho nhiều loài động vật lớn hơn nhiều, bao gồm cá
trích, cá hồi và cá voi. Cả hai loài này có vẻ cực kỳ nhạy cảm với sự axít
hóa: trong một thí nghiệm ở hệ sinh thái trung tầm, Emiliania huxleyi đã
biến mất hoàn toàn trong thế giới thực nghiệm khi mức CO
2
tăng lên.