ĐỢT TUYỆT CHỦNG THỨ SÁU - Trang 230

Suci ở Vườn thú Cincinnati

Ba con tê giác nhân giống nuôi nhốt sinh ở Cincinnati và con thứ tư ở

Way Kambas rõ ràng không đủ bù đắp cho rất nhiều con đã chết trên đường.
Nhưng không còn con tê giác Sumatra nào khác được sinh ra ở bất kỳ đâu
trong hơn ba thập niên qua. Từ giữa những năm 1980, số lượng tê giác
Sumatra trong thiên nhiên hoang dã đã suy giảm nhanh chóng, tới mức mà
giờ người ta tin rằng còn không tới một trăm con trên toàn thế giới. Trong
một diễn biến trớ trêu, con người đã làm số lượng loài này giảm xuống thấp
tới mức chỉ có những nỗ lực phi thường của chính con người mới có thể cứu
được chúng. Nếu Dicerorhinus sumatrensis còn có tương lai, thì là nhờ vào
Roth và một nhúm người khác như cô, những người biết cách làm siêu âm
với cánh tay nằm trong trực tràng của một con tê giác.

Và điều đúng với Dicerorhinus sumatrensis, ở một mức độ nào đó, cũng

đúng với mọi loài tê giác. Tê giác Java, vốn từng sống ở phần lớn Đông
Nam Á, giờ là một trong những loài vật hiếm nhất trên trái đất, có lẽ còn lại
không tới năm mươi cá thể, tất cả đều trong một khu bảo tồn duy nhất ở Java
(Con vật cuối cùng thuộc loài đó từng được biết đến là ở Việt Nam, đã bị
một tay săn trộm sát hại vào mùa đông năm 2010). Tê giác Ấn Độ, vốn là
loài lớn nhất trong năm loài và có vẻ phủ trên người một bộ da nhăn nheo,
giống như trong truyện của Rudyard Kipling, giờ khoảng 3.000 cá thể, chủ
yếu sống trong bốn công viên thuộc bang Assam. Một trăm năm trước, ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.