LỜI CẢM ƠN
Một nhà báo viết một cuốn sách về tuyệt chủng hàng loạt cần rất
nhiều giúp đỡ. Rất nhiều người uyên bác, hào phóng và kiên nhẫn đã
dành cho tôi thời gian cũng như kiến thức chuyên môn của họ cho dự
án này.
Để hiểu được cuộc khủng hoảng loài lưỡng cư, tôi mắc nợ Edgardo
Griffith, Heidi Ross, Paul Crump, Vance Vredenburg, David Wake,
Karen Lips, Joe Mendelson, Erica Bree Rosenblum và Allan Pessier.
Về chuyến tham quan đằng sau cánh gà ở Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên
Paris, tôi muốn cảm ơn Pascal Tassy, về việc đã cho tôi xem chim ăng-
ca lớn và những nơi hay lui tới trước kia của chúng, tôi muốn cảm ơn
Guðmundur Guðmundsson, Reynir Sveinsson và Halldór Ármannsson
cùng Magnus Bernhardsson, người đã hiện thực hóa chuyến đi ra
Eldey. Neil Landman đã hào phóng cho tôi xem những khu vực thuộc
kỷ Phấn trắng ở New Jersey và bộ sưu tập cúc đá phi thường của ông.
Xin cảm ơn Lindy Elkins-Tanton và Andy Knoll vì đã chia sẻ kiến thức
chuyên môn về cuộc tuyệt chủng cuối kỷ Permi, và cảm ơn Nick
Longrich cùng Steve D'Hondt vì đã chia sẻ kiến thức về cuộc tuyệt
chủng cuối kỷ Phấn trắng.
Tôi đặc biệt mắc nợ Jan Zalasiewicz, người mà ngoài việc đưa tôi đi
săn lùng bút đá ở Scotland, còn trả lời vô số các câu hỏi trong mấy năm
qua. Tôi cũng rất biết ơn Dan Condon và Ian Millar vì chuyến thám
hiểm đáng nhớ (và ướt át), và biết ơn Paul Crutzen vì giải thích cho tôi
ý tưởng của ông về thế Nhân sinh.
Axít hóa đại dương là một đề tài dễ gây thoái chí. Tôi sẽ không bao
giờ có thể viết về nó mà không có sự giúp đỡ của Chris Langdon,
Richard Feely, Chris Sabine, Joanie Kleypas, Victoria Fabry, Ulf
Riebesell, Lee Kump và Mark Pagani. Tôi đặc biệt biết ơn Jason Hall-
Spencer, người đã dẫn tôi đi bơi ở Castello Aragonese trong cái lạnh