DỤ CHÀNG CẮN CÂU - Trang 46

"Trừ xuân nại bát...." Gia Luật Long Khánh vội nói. "Còn có ở Hắc

Sơn hạ nại bát, nếu ngươi cảm thấy không đủ, thì còn mùa thu còn có thu
nại bát ở phục hổ lâm, mùa đông ở Quảng Bình có đông nại bát, một năm
bốn mùa đều có, đủ rồi chứ?"

Tiểu Tiểu nhướng lông mày. "Ngươi không gạt ta chứ?"

Gia Luật Long Khánh ai thán một tiếng."Ta nào dám lừa ngươi!"

Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút, còn nói:” Nếu như bây giờ chúng ta chạy

tới, còn kịp không?

"Tha cho ta đi! Tiểu Tiểu, giờ chạy tới làm sao mà kịp được!"

Tiểu Tiểu chán nản buông tay ra, ngay tiếp theo đầu nhỏ cúi xuống.

Trong lòng Gia Luật Long Khánh cảm thấy xót xa không thôi, không thể
làm gì khác hơn là đề nghị nói:” Ta dẫn ngươi đi đánh cầu? Ngươi không
thích cũng có thể đánh cúc, hoặc là vài ngày sau, tháng ba có cuộc thi kéo
co trên cát đó là truyền thống của người Liêu chúng ta, còn có rất nhiều
cuộc thi đua, cũng rất thú vị”.

Tiểu Tiểu giương mắt, tò mò hỏi:” Đánh cầu? Đánh cúc? Là gì vậy?"

"Giải thích đơn giản chính là hai bên đánh nhau, dùng Mộc Côn đem

cầu đánh tới cầu môn của đối phương là thắng, còn đánh cúc là ngồi trên
lưng ngựa đánh cầu." Gia Luật Long Khánh nói. "Trong cung thường võ
điện có sân đánh bóng, có lẽ chúng ta có thể đến bên kia thử trước một
chút."

"Ta cũng đi nữa!" Bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng nói.

Hai người sợ hết hồn, đồng thời quay đầu nhìn lại thì ra là Gia Luật

Long Hữu chẳng biết lúc nào cưỡi ngựa đến bên cạnh hai người bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.