khai. Điều đáng khích lệ là một số chính phủ đã làm những điều
này - ít ra ở một mức độ nào đó.
Bài học về quy định chống độc quyền là một khi các nguyên tắc
bao quát đã được xác định, các cơ quan quản lý có thể thực thi
chúng để đảm bảo mức độ bảo vệ và hỗ trợ cần thiết. Tương tự
như vậy, ba chiến lược chúng ta đã đưa ra - chuyển sự bảo vệ
quyền riêng tư từ hình thức cho phép của cá nhân sang trách
nhiệm của người sử dụng dữ liệu, gìn giữ quyền hành động của
con người trong bối cảnh dự đoán, và thiết lập nhóm nghề mới
gồm các “kiểm toán viên” dữ-liệu-lớn mà chúng ta gọi các nhà
thuật toán - có thể đóng vai trò như nền tảng cho sự quản trị
hiệu quả và công bằng về thông tin trong thời đại dữ-liệu-lớn.
Trong nhiều lĩnh vực, từ công nghệ hạt nhân tới công nghệ sinh
học, chúng ta xây dựng các công cụ và rồi phát hiện chúng có
thể làm hại mình. Chỉ đến lúc đó chúng ta mới đưa ra các cơ chế
an toàn để bảo vệ mình trước những công cụ như thế. Về
phương diện này, dữ liệu lớn cũng song hành cùng các lĩnh vực
khác của xã hội và đưa ra những thách thức mà không có các
giải pháp tuyệt đối, chỉ có những câu hỏi liên tiếp về cách chúng
ta sắp đặt thế giới của mình. Mỗi thế hệ lại phải giải quyết
những vấn đề này một lần nữa. Nhiệm vụ của chúng ta là đánh
giá các mối nguy của công nghệ mạnh mẽ này, hỗ trợ sự phát
triển của nó - và hưởng thụ những phần thưởng của nó.
Giống như việc in ấn đã dẫn đến những thay đổi trong cách xã
hội điều chỉnh chính nó, dữ liệu lớn cũng sẽ làm như vậy. Nó
buộc chúng ta phải đối đầu những thách thức mới với những
giải pháp mới. Để đảm bảo con người được bảo vệ đồng thời với
việc công nghệ được đẩy mạnh, chúng ta không thể để cho dữ
liệu lớn phát triển vượt ngoài tầm khả năng của con người để
định hình công nghệ này.