DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 114

Hai người song song ngây người.

Chính lúc này, Tiểu Tứ Tử bị âm thanh đánh thức, mơ mơ màng màng

ngồi dậy. Nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt một hồi, Tiểu Tứ Tử đột
nhiên che mắt, “Nha… Nhìn sẽ bị hỏng mắt!”

Công Tôn và Triệu Phổ cũng đều tỉnh lại, Công Tôn vội vàng đẩy Triệu

Phổ, Triệu Phổ cũng tránh ra.

“Ngươi!” Công Tôn cật lực chùi miệng, trừng Triệu Phổ.

“Là ngoài ý muốn!” Triệu Phổ vội vã giải thích, “Ai biết đỉnh giường sẽ

sụp đâu.”

Công Tôn cũng không thể nói gì, chỉ là nghĩ Triệu Phổ thật đáng ăn đập,

Triệu Phổ trong lòng cảm thán: Ai u? Cảm giác không tệ! Hương vị tốt lắm!

Mắt thấy sắc mặt Công Tôn ngày càng khó coi, Triệu Phổ vì tránh để

không bị đánh, nhanh chóng vọt ra cửa, “Ách, mau thức dậy đi, xe ngựa tới
chúng ta sẽ khởi hành!” Nói xong hối hả bỏ chạy.

~

Triệu Phổ chạy một mạch đến đại môn thì thấy hai chiếc xe ngựa đậu ở

phía trước.

“Vương gia.” Thanh Ảnh hỏi hắn, “Lấy xe nhỏ hay xe lớn?”

“Đương nhiên là xe lớn…” Triệu Phổ còn chưa dứt lời, lại nghĩ nghĩ rồi

đáp, “Ừm, chỉ cần xe nhỏ là được.”

Thanh Ảnh và Xích Ảnh liếc mắt nhìn nhau, liền để xe nhỏ lại. Triệu

Phổ nhìn chằm chằm chiếc xe một chút, hắc hắc cười bí hiểm, sau đó huýt
sáo quay trở vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.