DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 123

Triệu Phổ ăn cơm xong, chưa đi đến xe ngựa mà cưỡi Hắc Kiêu đi dạo

bên ngoài.

Xe ngựa lại tiếp tục lên đường, Công Tôn nhỏ giọng hỏi Tiểu Tứ Tử,

“Tiểu Tứ Tử, sao con lại thân thiết với người lạ hơn thân thiết với phụ thân
hả?”

Tiểu Tứ Tử ngồi xuống bên cạnh Công Tôn, “Đâu có, Cửu Cửu là người

tốt.”

Công Tôn nhìn bé.

“Cửu Cửu nói chân phụ thân bị thương, còn lấy thêm cho phụ thân canh

xương hầm mà.” Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm.

Công Tôn cảm thấy ăn vào có chút nhạt nhẽo, thầm nhủ, tiểu phôi đản,

thì ra cũng không phải ngươi nghĩ đến, đứa con bất hiếu!

Ăn một hồi, Tiểu Tứ Tử đột nhiên cọ lên hỏi Công Tôn, “Phụ thân, thật

nhiều rồng, bài bài màu vàng kim, phía trên còn có chữ Triệu, cái kia là cái
gì nha?”

Công Tôn nghe xong thì sửng sốt, hỏi Tiểu Tứ Tử, “Cái gì?”

Tiểu Tứ Tử nhỏ giọng nói, “Vừa nãy, Ảnh Ảnh kia bên cạnh Cửu Cửu,

con thấy trong lòng hắn có một mảnh bài bài như vậy.”

“Cái gì Ảnh Ảnh?” Công Tôn càng nghe càng cảm thấy không đúng bèn

truy hỏi.

“… Ách.” Tiểu Tứ Tử đột nhiên nghĩ đến mình đã lỡ miệng, ngày hôm

qua Ảnh Ảnh áo tím kia nói với bé, không thể nói cho Công Tôn biết hắn
tồn tại, thế nhưng hôm nay người kia là áo đỏ… Chắc là không sao đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.