DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 158

Tiểu Tứ Tử ôm con thỏ, vịn vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

Không biết từ khi nào, những hạt tuyết rơi xuống càng lúc càng lớn, đã

biến thành hoa tuyết tung bay. Trong con mưa hoa tuyết, Triệu Phổ cầm
thanh đao trong tay, khí phách vô cùng mãnh liệt, hoa tuyết theo đao phong
bay ra, phảng phất như trên đao có một ánh huỳnh quanh màu trắng, tuyết
theo chiêu thức kia đọng giữa không trung, sau đó tản ra, chậm rãi rơi
xuống.

Triệu Phổ mặc một thân đen tuyền, cùng thanh đao cũng đen như mực

hòa hợp thành một. Trảm mã đao cực đại, mặc dù không ở trên lưng ngựa
cũng dị thường dũng mãnh, chém đến chỗ nào, cấm quân gục xuống chỗ
đó. Binh khí một khi chạm đến thanh đao của Triệu Phổ, lập tức bật ra khỏi
tay, xoay tròn văng đi.

Cấm quân không chịu nổi một cú đánh, Triệu Phổ còn chưa dùng mấy

chiêu đã giải quyết hơn phân nửa. Nhưng hắn hạ thủ lưu tình, vẫn chưa
dùng lưỡi đao chém giết, mà chỉ dùng sống đao. Nhưng thanh đao nặng
mấy trăm cân, vung tay một cái cần phải có sức mạnh của nghìn người, chỉ
cần đụng vào, cũng đủ cho đám cấm quân này chịu không nổi, đều nằm bẹp
dưới đất không gượng dậy được, xương gãy gân đứt.

Tiểu Tứ Tử mở to hai mắt nhìn đăm đăm, há to miệng hoàn toàn bị mê

hoặc, Công Tôn cũng hiếu kỳ không chịu nổi, y đã sớm muốn kiến thức
Tân Đình Hầu, liền chống quải trượng đi qua, ghé vào bên cửa sổ mà nhìn.

Có mấy tiêu sư nhiều chuyện cũng muốn đi qua, lại bị Lưu tổng tiêu đầu

ngăn trở, “Không được nhìn, không được nhìn.”

“Tại sao?” Các tiêu sư thắc mắc hỏi.

“Biết càng ít càng tốt.” Lưu tổng tiêu đầu xua tay, “Chúng ta bất quá chỉ

là áp tiêu, đem tiêu vận chuyển đến Khai Phong phủ rồi chúng ta sẽ rời đi,
không còn dính dáng, người ta có lòng tốt đóng cửa là vì không muốn thê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.