“Ừ!” Tiểu Tứ Tử gật đầu đọc, “Cửu Cửu trả lời là, phụ thân từ trên
xuống dưới từ trái qua phải từ trong ra ngoài hắn đều thích cả! Phụ thân . . .
. . . ừ, thân thể. . . . . . Đều là nam nhân, không có sai biệt lắm, hắn có chút
trẻ con, chính là về nhân phẩm, Triệu Phổ nhân phẩm cũng không tồi.”
“Ừ.” Tiêu Lương nháy mắt mấy cái.
Tiểu Tứ Tử nói, “Tiểu Lương Tử, dấu chọn nha! Do bên trong và bên
ngoài chính là nhân phẩm với hình dáng!”
Tiêu Lương thở dài, đánh một câu.
“Câu hỏi của Miêu Miêu và Bạch Bạch thật thú vị nha!” Tiểu Tứ Tử
cười hì hì nói, “Câu hỏi là, đối phương nhìn đẹp ở chỗ nào? Ngươi cho rằng
đối phương nghĩ ngươi đẹp ở chỗ nào?”
Tiêu Lương nói, “Triển đại ca nói, ai nói Bạch Ngọc Đường xấu xí
phỏng chừng là người mù, hắn hẳn là nghĩ ta trông cũng được đi. Bạch đại
ca lại nói là, Triển Chiêu hình dạng không tồi, trên đời này cũng không có
người nói ta quá xấu xí . . . . . .”
“Móc móc!” Tiểu Tứ Tử nói, “Hảo phối nha!”
Ngoài cửa sổ, Triển Chiêu cười cười nhếch lông mày liếc Ngọc Đường,
Bạch Ngọc Đường nhìn trời.
Triệu Phổ có chút ít ước ao nhìn hai người một chút, oán niệm quay
sang nhìn Công Tôn, “Thư ngốc, ngươi một chút cũng không cố gắng!”
Công Tôn đưa chân đá hắn một cước, “Mau đi học tiền bối cách nói
chuyện!”
“Câu thứ năm rồi nha!” Tiểu Tứ Tử nắm tay, “Câu này nếu trả lời giống
nhau nữa, phụ thân và Cửu Cửu sẽ là rất xứng đôi!”