DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 56

phải mất nhiều công sức.

Hắc Kiêu của Triệu Phổ cũng đi theo phía sau, so với lừa lông ngắn, con

ngựa này hầu như to hơn gấp đôi, vung vẩy cái đuôi ra vẻ ngạo mạn theo
sát một bên, nhìn thấy con ngựa nào khác đi ngang qua cũng phát ra tiếng
phì phì ở mũi khiêu khích một chút, nhưng nếu đi ngang qua là ngựa cái thì
lại đi tới ngửi ngửi người ta.

Công Tôn có chút chán ghét lắc đầu, tâm nói, người ngựa như một, chủ

nhân lưu manh, ngựa cũng không quân tử.

Triệu Phổ một bên nhàn nhã đi tới, thấy Công Tôn dùng tròng trắng mắt

nhìn mình, có chút mất tự nhiên, nói, “Tiên sinh, đừng lườm nữa, lườm hoài
sẽ bị lác mắt đó!”

Công Tôn hung hãn trừng mắt liếc hắn, đột nhiên chú ý tới… Hai con

mắt của Triệu Phổ màu sắc hình như không giống nhau… Màu mắt bên kia
hơi nhạt một chút… Tương tự như màu xám.

Triệu Phổ thấy Công Tôn nhìn chằm chằm vào mắt của mình, liền xoay

mặt xem nơi khác.

“Chờ chút.” Công Tôn chụp tay hắn, nhích tới gần, nhìn thật kỹ con mắt

của Triệu Phổ.

“Uy.” Triệu Phổ thấy Công Tôn kề sát vào mình, than phiền, “Ta không

có thói quen cùng nam nhân gần gũi như vậy.”

“Mắt của ngươi có bệnh à?” Công Tôn hỏi, “Có thể nhìn rõ mọi vật

không?”

Triệu Phổ khoát khoát tay, “Trời sinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.