DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 93

Triệu Phổ vô thức nhíu nhíu khóe miệng. Hắn nhìn dáng vẻ của Công

Tôn thấy có chút đầu váng mắt hoa nhiệt huyết sôi trào, chỉ bất quá, một
người cực kỳ thanh tú há mồm một câu “Mẹ nó”, ngậm mồm lại một câu
“Lão tử”, nghe thực hào hứng.

Đang lúc cười khúc khích, chợt nghe Tiểu Tứ Tử đột nhiên nói, “Ai nha,

bắt đầu sưng rồi.”

Triệu Phổ sửng sốt cúi đầu nhìn, trên đầu mồ hôi lạnh cũng thi nhau mà

đổ ra. Công Tôn nguyên bản chỉ là bị ngoại thương nhẹ ở mắt cá chân, đột
nhiên sưng phù lên… Hồng hồng.

Triệu Phổ nhanh chóng buông chân Công Tôn ra, nói, “Ai nha, thật tà

môn, tại sao chân người khác xoay một cái có tiếng “rắc” là xong rồi, ngươi
lại không được a?”

“Ngươi…” Công Tôn tức đến mặt phát xanh, mắng to, “Ngươi còn

không phải cố ý? Rắc là tiếng trật khớp xương, xoay chỗ bị trật mới nghe
cái rắc! Lão tử liều mạng với ngươi…” Vừa nói, vừa cầm lấy những thứ
trên giường ném ra ngoài. Triệu Phổ nhanh chân né tránh, tránh trái tránh
phải, cuối cùng trong tay Công Tôn ngoại trừ Tiểu Tứ Tử thì cái gì cũng
không còn.

Tiểu Tứ Tử đáng thương nhìn Công Tôn, điệu bộ như đang nói ——

Phụ thân, đừng ném ta.

Công Tôn nản chí, nói với Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, ngươi giúp ta rửa

vết thương, đắp thuốc, sau đó bảo chưởng quỹ chuẩn bị chút băng toàn bộ
bỏ vào túi chườm nước đá.”

“Ách… Để ta đi cho.” Triệu Phổ biết mình gặp rắc rối, bỏ chạy nhanh

như chớp. Đóng cửa lại, trong ngực còn rầm rì… Thư sinh đúng là thư sinh
a, cấu tạo của thân thể không giống người tham gia quân ngũ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.