DƯ SINH - Trang 137

Cố Dư vừa gặm càng cua, vừa giơ ngón cái đầy dầu mỡ lên.

Anh ta vuốt vuốt trán, "Cô có thể cho tôi phương thức liên lạc được

không?"

Cố Dư nghẹn. Gì đây? Vẫn còn muốn tiếp tục à? Gu của người này

cũng mặn quá đi.

Cô dùng khăn giấy chùi miệng, nở nụ cười,

"Không được đâu, bạn trai tôi không cho phép tôi làm như vậy."

Bạch Lăng Tư sửng sốt, "Cô đã có bạn trai rồi sao?"

Cố Dư nhìn anh ta, trong lòng bĩu môi, bộ dáng sửng sốt của anh ta

thật xấu. Vẫn là chú Cố đẹp nhất.

Cô cười, "Vâng, chẳng qua vì một vài lí do nên tôi chưa tiện nói với

mẹ tôi, nên bà mới làm việc này, xin lỗi vì làm phiền anh nhé."

Anh ta lúc này đã vứt hết khí chất thân sĩ từ đầu, nhíu mày,

"Cô nói thật sao?"

Cố Dư nhếch môi, "Tôi lừa anh làm gì? Chúng tôi đã yêu nhau được

ba năm rồi."

Bạch Lăng Tư sửng sốt hơn nữa, định nói gì lại thôi, cuối cùng đứng

dậy, gọi phục vụ tới tính tiền, nói với cô,

"Vậy thì chúng ta không nên tiếp tục. Gửi lời tạm biệt và xin lỗi của

tôi với dì Cố nhé."

Cố Dư cười cười, gật đầu. Xem như vẫn còn chút khí phách.

Lúc Diệp Lộ ra ngoài, trên bàn chỉ còn Cố Dư ngồi gặm càng cua,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.