DƯ SINH - Trang 197

muốn nghe con gái xác nhận lại lần nữa.

Cố Dư im bặt, không dám trả lời, chỉ có tiếng thút thít phát ra từ cổ

họng.

"Bốp".

Một cú tát trời giáng hạ xuống gương mặt cô. Cố Dư sững sờ, một bên

mặt trở nên bỏng rát, cô mở to mắt nhìn bà,

"Mẹ..."

Diệp Lộ chưa bao giờ tức giận với cô như thế,

"Mày còn khóc, mày có phải con gái tao không? Tại sao mày có thể

làm ra những chuyện đại nghịch bất đạo như thế?"

Cố Dư lắc đầu, bưng má, khóc thành tiếng, "Mẹ, con xin lỗi..."

Diệp Lộ giận đến mức bật cười, "Dư Dư, con đã 22 rồi, đâu phải con

nít? Còn không hiểu chuyện này gọi là bất hiếu? Bất hiếu với bố mẹ, bất
hiếu với ông nội, bất hiếu với Cố gia?"

Cố Dư biết mình sai, không cãi lại, cũng không có gì để cãi, chỉ biết

cúi đầu nghe bà mắng, một bên mặt in năm dấu ngón tay tím tái.

Diệp Lộ nhìn con gái khóc, trong lòng cũng chua xót, nhưng nhiêu đó

cũng không đủ để hạ cơn giận trong lòng, tiếp tục mắng,

"Nếu không phải cô ba nói cho mẹ, có phải mày sẽ giấu mẹ loạn luân

với chú út mày cả đời hay không?"

"Mày không thấy có lỗi à? Lão Tứ là chú út của mày đấy! Mày muốn

yêu nó, thì đừng làm con gái của tao nữa, biến khỏi Cố gia, lúc đó sống
chết gì bố mẹ cũng không quan tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.