DƯ SINH - Trang 242

Cố Dư nhìn Cố Thần Sinh đứng phía sau, kéo tay anh đi vào.

Diệp Lộ đang chải đầu, nhìn thấy hai bóng người nắm tay nhau đứng

trong gương kia, khoé miệng đang nhếch lên lập tức cứng đờ.

Bà đứng bật dậy,

"Sao con lại về đây?"

Cố Dư chưa ra trận đã sợ hãi, nép sau cánh tay anh.

Cố Thần Sinh lên phía trước cô, nói với Diệp Lộ,

"Chị dâu, em có chuyện muốn nói."

Diệp Lộ đi lên muốn kéo Cố Dư ra xa anh, bị anh ngăn lại, vội vàng

quát,

"Hai đứa còn có gì để nói nữa hả? Đừng làm càn, lão tứ, chị tha thứ

cho mày một lần duy nhất thôi, sẽ không bao giờ có lần hai, đừng làm hư
Dư Dư nữa."

Yết hầu anh cuộn lên xuống mấy vòng, cuối cùng vẫn nói ra,

"Dư Dư có thai rồi, là con của chúng em."

Diệp Lộ tái mặt, trợn tròn mắt, khoé môi giật giật, chậm rãi thốt ra,

"Mày vừa nói gì cơ?"

Cố Thần Sinh sắc mặt lạnh lẽo, nhắc lại,

"Dư Dư có thai rồi."

Diệp Lộ như đang nghe chuyện bi hài, nụ cười trên môi bà méo mó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.