DƯ SINH - Trang 64

Cố Dư để mặc anh làm càn, gối đầu trên vai anh, thổi hơi vào cổ anh,

"Bao giờ anh đi?"

Cố Thần Sinh tựa cằm lên đỉnh đầu cô, nhắm mắt, trả lời, "Lần này

anh đi sớm."

Cố Dư ngẩng đầu, cánh môi vừa vặn chạm vào cằm anh,

"Sớm là bao giờ chứ?"

Cố Thần Sinh nhìn cô, mổ nhẹ lên môi cô một cái, "Ngày kia."

Cố Dư ngay lập tức cảm thấy sống mũi cay cay, vội vàng cúi đầu,

"Sớm vậy sao?"

Cô cố tỏ ra bình thường nhưng Cố Thần Sinh lại nghe rõ sự run rẩy ở

trong giọng nói nhỏ như muỗi kia. Đau lòng ôm chặt cô hơn, hôn lên đỉnh
đầu cô một cái,

"Bé cưng ngoan, anh đi một tháng sẽ về. Nhanh mà, đúng không?"

Đúng là nhanh thật, bình thường anh đi toàn ba tháng, thậm chí nửa

năm mới về một lần.

Cố Dư gật gật đầu, vòng tay ôm lấy cổ anh, thoáng chốc yên tĩnh.

Cố Thần Sinh vẫn sợ cô giận, xoay người, nằm đối diện cô, "Giận anh

sao?"

Cố Dư mở mắt, nhìn thẳng vào mắt anh, "Giận gì?"

Cố Thần Sinh đột nhiên trầm giọng, chậm rãi nói, "Mọi chuyện, em có

giận anh không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.