DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1009

Cho dù có ba đầu sáu tay đi chăng nữa hắn cũng không thể hoàn toàn

tránh hết những thứ này. Cũng may, những thứ nàng ném về phía hắn cũng
không phải là những thứ có sức tổn thương cao.

Vừa may mắn né xong một món đồ mới bay tới, hắn thấy Lạc Tranh

đang giơ một cái bình hoa lên. Cái bình đó cao chừng một mét, nhìn điệu
bộ của nàng, chắc chắn chỉ trong chớp mắt cái bình kia sẽ lại lao về phía
hắn.

“Khoan đã!” Louis Thương Nghiêu rốt cục không nhịn được phải kêu

nàng ngừng tay. Hắn đã bị ép đến phải lùi ra sau lưng ghế, bàn tay duỗi ra
làm điệu bộ xin đình chiến.

Nhìn về phía người phụ nữ vừa bước vào cửa liền vô duyên vô cớ nổi

khùng, hắn khẽ ổn định lại hô hấp của mình, hỏi nàng, “Tôi đã đắc tội gì
với em sao?”

Lạc Tranh nhìn chằm chằm vào hắn, cũng không cho hắn chút cơ hội trì

hoãn, đem cái bình hoa cao hơn một mét kia hướng về phía hắn ném tới.

“Anh là tên khốn kiếp! Đều tại anh, nếu anh không xuất hiện, cuộc sống

của tôi cũng sẽ không bị đảo lộn thế này!” Lạc Tranh càng nói càng thấy
tức giận, lửa giận nén nhịn từ lúc gặp Diêu Vũ tới giờ trong nháy mắt đều
bùng phát. Nàng nắm được thứ gì liền ném thứ đó, gần như tuyệt vọng mà
ném về phía hắn.

“Nếu không phải vì mấy lời của anh, tôi sẽ không phải chịu nhiều uỷ

khuất như vậy. Nếu không phải vì mấy lời của anh, tôi sẽ không phải biết
nhiều chuyện không vui đến vậy. Nếu không phải vì mấy lời của anh, Diêu
Vũ sẽ không mang thai. Tôi thà rằng làm đà điểu còn hơn. Tại sao, tại sao
anh lại xuất hiện trước mặt tôi? Tại sao anh lại ích kỷ và độc đoán xen vào
cuộc sống của tôi? Tại sao anh phải làm đảo lộn hết thảy cuộc đời tôi? Anh,
tên khốn này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.