DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1285

“Đúng vậy, tôi vẫn nhớ cậu ấy, nhưng…” Lạc Tranh cũng không muốn

trốn tránh, nhẹ nhàng lên tiếng, “Tại sao cậu ấy lại như vậy?”

Louis Thương Nghiêu đi đến bên cửa sổ, thân hình cao lớn che khuất

phần lớn ánh mặt trời, Lạc Tranh đứng ở bên cạnh hắn, trong toà lâu đài mỹ
lệ này, tạo thành một khung cảnh còn đẹp hơn. Đáng tiếc, nam nữ chính của
khung cảnh này lại không có tâm tư để thưởng thức vẻ đẹp do chính mình
tạo ra.

“Bốn năm nay, Liệt đều là như vậy!” Louis Thương Nghiêu hít sâu một

hơi, hai cánh tay rắn chắc chống lên bệ cửa sổ, thân hình cao lớn dường
như có chút tịch mịch, loại tịch mịch này rất nhanh chóng lây lan, thấm vào
hàng lông mày, rồi ánh mắt hắn.

Lạc Tranh thực sự kinh ngạc, nhìn về người thanh niên đang ngồi trong

phòng sưởi nắng.

Giọng Louis Thương Nghiêu có chút trầm đục, là do hắn đang cố gắng

đè nén cảm xúc của mình, “Bốn năm nay, trừ lúc ăn, ngủ, Liệt chỉ thích
ngồi trong căn phòng đó, không nói câu nào, cũng không động đậy lấy một
chút.”

“Cậu ấy…” Trực giác của Lạc Tranh cho biết mọi chuyện không đơn

giản như vậy.

Chẳng phải đợi lâu, Louis Thương Nghiêu liền giải đáp thắc mắc của

nàng, thẳng thừng cất tiếng, “Liệt bốn năm nay không mở miệng nói
chuyện, không những thế, nó còn mất đi khả năng đi lại.”

Lạc Tranh đột nhiên trừng lớn hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn

về phía cậu ta. Nghe những lời này, nàng thật sự không dám tưởng tượng
đến đó lại cùng là người của bốn năm về trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.