DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1339

cậu ta lại.

Vẫn đứng ở cửa phòng sưởi nắng, Lạc Tranh đã sớm bị một màn này

doạ cho sợ ngây người, hai chân như bị đổ chì chôn chặt xuống đất không
thể di động. Trong nhiều năm làm luật sư, Lạc Tranh cũng đã gặp qua
không ít người bệnh tâm thần, nhưng mà tình hình của Liệt lại không hề
giống như vậy. Năng lực công kích của cậu ta không mạnh, nhưng khả
năng tự gây tổn thương chính mình lại rất rõ ràng.

Đã xảy ra chuyện gì?

Cậu ta rốt cuộc làm sao vậy?

Nàng có rất nhiều nghi hoặc, nhưng hơn hết là sự kinh hoàng đến lạnh

cứng người, nhất là khi nàng nhìn thấy mấy bác sỹ kia đem dây thừng đã
chuẩn bị trước trói lấy Liệt, trong lòng chợt thắt lại. Xem ra, tình hình này
của Liệt cũng không phải là bộc phát, hẳn là đã diễn ra rất thường xuyên,
nếu không mấy bác sỹ kia sẽ không có chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy.

Nghĩ tới đây, trong tim Lạc Tranh lại càng thấy đau hơn, nhìn bộ dạng

thống khổ của Liệt, một cảm giác tội lỗi cùng đau đớn vô cùng mãnh liệt
trào dâng trong lòng nàng.

“A…A….” Tiếng gào thét của Liệt càng lúc càng lớn, giống như tiếng

gào thét của dã thú. Lúc này, khí lực của cậu ta dường như trở nên cực đại,
bàn tay vung lên, xô ngã mấy bác sỹ kia, giằng ra tất cả dây thừng đang
quấn dở trên người.

Vừa có được tự do, Liệt hiển nhiên lại thay đổi phương hướng, lần này

là nhằm về hướng Lạc Tranh lao tới.

Lạc Tranh sợ đến nỗi mở lớn hai mắt, tim bất giác nhảy lên tận cổ, nàng

thấy khoảng cách giữa mình và Liệt càng lúc càng gần. Tốc độ của cậu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.