DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1433

thất vọng. Cùng lắm thì chỉ như lúc trước mà thôi. Nhưng nàng tin tưởng,
bác sỹ Oswald tuyệt đối sẽ không nói dối. Nếu Liệt đã có phản ứng chứng
tỏ cậu ta có hy vọng. Có lẽ là do ở nơi đây có quá nhiều người mà thôi.

Tất cả mọi người âm thầm thở dài một cách bất đắc dĩ, chỉ có một mình

Lạc Tranh vẫn chăm chú nhìn Liệt. Khi vừa nói dứt lời, nàng chợt phát
hiện, ánh mắt của Liệt có chút chấn động.

"Liệt..." Lạc Tranh liền gọi lớn hơn một chút, giọng nói có chút hưng

phấn mà trở nên run rẩy.

Louis Thương Nghiêu đột nhiên đứng dậy, một lần nữa đi đến bên cạnh

Liệt, nhìn cậu ta hồi lâu rồi lại đưa mắt nhìn Lạc Tranh một cách chăm chú.

Trong nháy mắt, ánh mắt của Liệt lại có chút dao động…

Chuyện này…

Lạc Tranh phát hiện ra cậu ta đang nhìn mình, đầy cao hứng tiếp tục

nói, “Liệt, cậu vẫn nhớ tôi phải không? Cậu đang nhìn tôi đúng không?”

Tất cả mọi người bị câu hỏi của nàng làm cho giật mình cùng khiếp sợ.

Bác sỹ Oswald cùng quản gia vội tiến lên phía trước.

“Liệt, là anh đây. Nhìn anh!” Louis Thương Nghiêu vội lên tiếng.

Nhưng mà Liệt dường như đối với những người khác không hề có chút

phản ứng. Chỉ là riêng đối với Lạc Tranh, cậu ta vẫn nhìn nàng như lúc
trước. Đôi mắt sâu thẳm tựa như chú chim nhỏ trong rừng rậm, ánh lên vẻ
trong sáng khiến nhiều người mơ ước. Một lúc lâu sau, ánh mắt cậu ta khẽ
động, sau đó rơi vào bàn tay bị thương của Lạc Tranh…

Ánh mắt tất cả mọi người cũng theo ánh mắt của Liệt mà di chuyển.

Nhất là Louis Thương Nghiêu, vẻ mặt hắn ngập tràn sự khó hiểu khi nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.