DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1474

Lạc Tranh nghe vậy, chẳng những không hề tức giận, ngược lại còn cảm

thấy buồn cười, dứt khoát ôm KITY đi đến trước mặt hắn, hơi nghiêng đầu,
chăm chú nhìn từng đường nét đầy cương nghị trên gương mặt đã trở nên
mất tự nhiên của hắn, không nhịn được lên tiếng.

“Tôi không nghe lầm chứ? Sao tôi lại cảm thấy trong lời nói của anh

đầy mùi dấm chua như vậy? Anh vậy là không đúng rồi! Sao có thể đi tranh
giành với một con chó nhỏ chứ?”

Louis Thương Nghiêu bị lời của nàng làm cho cổ họng nghẹn cứng lại

khiến hắn càng thêm mất tự nhiên, sắc mặt mỗi lúc một lúng lúng hơn,
hắng giọng một cái, cất tiếng. “Tóm lại, em nhất định phải đồng ý với tôi.
Nếu không tôi sẽ đem nó ném ra ngoài cửa.”

“Anh cứ thử xem! Nếu anh dám ném nó ra cửa, tôi lập tức đưa Liệt rời

khỏi nơi này.” Lạc Tranh cũng không hề chịu khuất phục dưới sự uy hiếp
của hắn.

“Em…”

“Thật ngại quá, tôi không có sức để ở đây tranh luận cùng anh. Liệt vẫn

đang chờ món quà của tôi.” Dứt lời, Lạc Tranh cười tà một tiếng rồi xoay
người rời đi. Nhìn bộ dạng kinh ngạc của hắn lúc này khiến trong lòng
nàng cảm thấy thật sung sướng.

Louis Thương Nghiêu tức giận đến nỗi hai mắt cơ hồ sắp bốc lửa. Một

mình Liệt đã đủ lắm rồi, giờ còn thêm một con chó. Không phải hắn phản
đối việc đem Liệt tới nơi này, chỉ là hắn rất lo lắng cho bệnh tình của Liệt.
Nhưng nhìn qua thì thấy Liệt rất tin tưởng Lạc Tranh. Đây xem ra cũng là
chuyện tốt, nhưng mà trong lòng hắn không hiểu sao lại có chút phiền
muộn.

Đêm nay thái độ của nàng cực kỳ dịu dàng nhưng đáng hận là lại đối

với một người khác chứ không phải hắn. Tuy rằng Liệt là em trai của hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.