DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1607

những người phụ nữ bên cạnh anh, như một bộ quần áo, mặc chán thì liền
ném đi?”

“Người phụ nữ khác bên cạnh anh?” Hàng lông mày của Louis Thương

Nghiêu càng nhíu chặt hơn.

“Tôi không có đổ oan cho anh chứ? Người như anh, sao có thể thiểu

phụ nữ ở bên đây?” Lạc Tranh bất giác nhớ tới cảnh tượng trong phòng làm
việc kia, trong lòng lại đau nhói như bị dao cắt. Là tận mắt nàng nhìn thấy,
còn không phải sao?

Sắc mặt Louis Thương Nghiêu có chút lúng túng, suy nghĩ một chút rồi

lại kéo nàng về phía hắn…

"Tranh, anh thừa nhận, anh từng có rất nhiều phụ nữ..."

"Cút!" Lạc Tranh thực sự nghe không nối nữa, lạnh lùng hét lên. Hắn

còn muốn ở trước mặt nàng khoe khoang lịch sử phong lưu nữa sao?

Louis Thương Nghiêu thật sự không ngờ nàng dám nói vậy với mình.

Chưa từng có người nào dám nói chuyện với hắn như vậy. Đôi mắt sắc bén
như chim ưng của hắn khẽ tối sầm lại, bàn tay nắm lấy bả vai nàng cũng
tăng thêm sức lực, “Em có biết mình đang nói chuyện với ai không hả?”

Chưa từng có một người nào, chưa từng có một phụ nữ nào có thể khiến

hắn hạ mình như vậy. Thế mà nàng lại không chút cảm kích hắn, lại còn nói
với hắn một từ “Cút!” đầy lạnh lùng kia.

"Tôi đương nhiên biết rõ, anh là Louis tiên sinh cao cao tại thượng.

Không có người phụ nữ nào dám mắng anh như vậy sao?” Lạc Tranh cũng
cảm thấy mình thật sự điên rồi. Nàng không ngờ mình lại nói lời như vậy
đối với hắn. Mà lúc nói những lời này trong tim nàng cũng không ngừng
đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.