DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1704

Nàng chỉ có thể làm như vậy mà thôi, vào lúc này, buông tay có lẽ sẽ

khiến cho bản thân đỡ bị tổn thương hơn một chút…

Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Deneuve khi nghe thấy những lời của

Lạc Tranh liền sáng bừng lên, nắm chặt lấy tay nàng, giọng nói có chút
kích động, “Lạc luật sư, cảm ơn chị, cảm ơn chị…”.

Trong lòng Lạc Tranh lúc này tràn ngập cảm giác cay đắng…

Cửa phòng khách sạn vừa mở ra, mùi hương nhẹ nhàng trong không khí

phảng phất như mang theo nỗi ưu thương hệt như tâm trạng Lạc Tranh lúc
này. Vẻ mặt Lưu Ly đầy kinh ngạc khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt cùng bộ
dạng run rẩy của Lạc Tranh. Không nói lời nào, Lưu Ly liền kéo bạn vào
phòng.

Suốt cả quá trình Lạc Tranh cũng không nói lời nào. Sau khi vào phòng

chỉ yên lặng ngồi co mình trên sofa, bộ dạng nàng lúc này khiến ai nhìn vào
cũng cảm thấy đau lòng.

Nhìn Lạc Tranh lúc này, Lưu Ly cũng có thể đoán được bảy, tám phần

sự tình. Cô cũng không hỏi gì mà chỉ ân cần rót cho nàng một ly nước trái
cây, đặt xuống trước mặt nàng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh…

“Tiểu Tranh, nếu như cậu muốn khóc thì hãy khóc đi.”

Biết Lạc Tranh lâu như vậy, Lưu Ly cũng chưa từng thấy bộ dạng thế

này của nàng bao giờ. Lạc Tranh vẫn luôn là người kiên cường cùng bình
tĩnh, tựa như bất kỳ phiền não nào trên thế gian này cũng không làm cho
nàng đổi sắc. Nhưng hôm nay, nàng lại yếu ớt như vậy, tâm thần bất ổn như
vậy chỉ vì một chữ tình. Nắm tay đã vô thức siết lại, hô hấp càng lúc càng
gấp rút, Lạc Tranh cắn chặt răng, vô lực cất tiếng…

“Lưu Ly, đừng hỏi gì hết, để cho mình dựa vào cậu một chút…” Thanh

âm của nàng có chút nghẹn ngào, thậm chí còn run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.