DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 171

Ôn Húc Khiên hôm nay giống như người xa lạ, xa lạ đến mức khiến

nàng hoàng sợ, thậm chí khiến nàng bất giác nhớ lại những ký ức đã muốn
quên lãng...

Sau lưng, tiếng bước chân đàn ông càng lúc càng gần...

Ngay sau đó, Lạc Tranh liền cảm thấy một đôi bàn tay đàn ông to lớn

vòng qua eo ôm lấy nàng từ phía sau, cùng lúc đó mùi rượu thoang thoảng
bao vây hơi thở của nàng, khiến lòng nàng bất giác chấn động, toàn thân
run lên khe khẽ.

"Anh còn vào đây làm gì? Không phải bạn bè mới là trên hết sao? Em

chưa bao giờ biết anh lại có một bộ mặt đáng ghét như vậy!” Nàng nghẹn
ngào cất tiếng, mang theo sự giận hờn cùng oán trách.

Kỳ thật nàng cũng không phải là người không hiểu lý lẽ, nhưng vừa rồi

anh thực sự đã đi quá đà.

Cánh tay đàn ông kia càng thêm khép chặt lại, như muốn bù đắp, xoa

dịu những ủy khuất của nàng...

"Buông tay, anh ra ngoài với bạn anh đi!” Lạc Tranh tuy là tức giận,

nhưng vẫn rất yêu Ôn Húc Khiên, thấy anh hành động như vậy liền hiểu
anh có ý xin lỗi, nhưng ngoài miệng vẫn tức giận nói, “Húc Khiên, em là
bạn gái của anh, sao anh có thể nói em như vậy?”

"Nếu như... tôi không muốn buông em ra thì sao?" Sau lưng, tiếng cười

khẽ của đàn ông vang lên, kinh hoàng rơi vào bên tai nàng, vòng tay càng
siết chặt lấy chiếc eo thon, làm cho người con gái trong lòng phải tựa hẳn
vào lồng ngực vạm vỡ của hắn.

Mùi hoắc hương quen thuộc tà mị tiến lại gần mới khiến Lạc Tranh có

lại phản ứng, nàng quay phắt lại, đối mặt với cặp mắt thâm sâu như báo
đen, đang mỉm cười của Thương Nghiêu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.