DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1714

“Liệt, cậu không hiểu cái gì gọi là yêu…”

“Tôi hiểu, chỉ có chị không chịu hiểu mà thôi.” Liệt cực kỳ nhẫn nại kéo

tay Lạc Tranh đặt vào bàn tay mình, “Tôi yêu chị, thật sự yêu chị. Tôi thích
nhìn thấy chị cười, nhìn thấy chị hạnh phúc. Tôi biết mình không có được
tình yêu của chị, nhưng chỉ cần có thể nhìn chị như vậy cũng đủ rồi. Có đôi
khi, yêu không phải là sự chiếm hữu, có thể khiến người mình yêu được vui
vẻ cũng là một cách yêu vậy.”

Lạc Tranh nghe những lời này, dường như có chút suy nghĩ…

Đột nhiên, nàng cảm thấy hông mình dâng lên một cảm giác ấm áp,

nhìn lại thì thấy Liệt đã kéo nàng ôm vào lòng từ bao giờ.

"Liệt?"

“Tôi dẫn chị tới một nơi.” Liệt cúi đầu nhìn nàng, gương mặt anh tuấn

toả ra hơi thở đầy sức sống.

“Tới nơi nào cơ?” Lạc Tranh lúc này chẳng có tâm tư gì mà chỉ muốn

chui vào một góc mà thôi.

Liệt dường như nhìn thấu suy nghĩ của nàng, khẽ nở nụ cười tà mị,

“Tạm thời phải giữ bí mật. Nhưng nếu chị nhát gan không dám đi thì tôi có
thể suy nghĩ lại tìm giúp chị một nơi phong cảnh hữu tình để yên tĩnh chữa
lành vết thương.”

“Ai nói tôi nhát gan?” Ý chí chiến đấu của Lạc Tranh bị một câu nói của

Liệt kích thích, nàng lập tức ngẩng đầu nhìn cậu ta.

“Được, vậy đi cùng tôi.” Liệt cười lớn, nắm tay nàng kéo về phía xe của

mình…

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.