DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1747

Thương Nghiêu...

Thương Nghiêu đang ở đâu…

Nghĩ tới đây, Lạc Tranh vội vàng đứng lên, không ngờ lại nhìn thấy…

Louis Thương Nghiêu. Hắn đứng cách chỗ nàng không xa, ánh mắt nhìn
nàng mang theo bao nhiêu tình ý, còn có…chút căng thẳng và đau đớn.

Khoảng cách gần như vậy mà trong lúc nhất thời nàng lại giật mình

sững người ra đó, nhìn người đàn ông cao lớn kia, nước mắt thi nhau chảy
xuống…

Vừa rồi, khi nàng lầm tưởng người trong vũng máu là Louis Thương

Nghiêu, trong đầu nàng đã thoáng hiện lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng trên
tất cả là ý nghĩ nếu như hắn thật sự chết đi, nàng phải làm sao?

Nàng không nên như vậy, khi nàng còn chưa nói với hắn rằng nàng yêu

hắn thì hắn không được chết. Nếu như mất đi hắn, cuộc sống của nàng còn
có ý nghĩa gì?

Cho đến khi trông thấy Louis Thương Nghiêu hoàn toàn không tổn hao

gì đứng ở đó, nhìn bộ dạng thở hổn hển của hắn, nàng mới thật sự ý thức
được nàng yêu hắn, yêu đến tận xương tủy, cũng không có cách nào trốn
tránh sự thật này thêm nữa.

Sau một khắc, chỉ thấy Louis Thương Nghiêu bước nhanh đến trước,

đưa tay ôm chặt nàng vào trong lòng, dùng sức ghì lấy nàng, giống như sợ
mất đi một bảo vật vô giá vừa mới tìm lại được. Lạc Tranh rốt cuộc cũng
không khống chế nổi tình cảm trong lòng, ôm chặt lấy hắn hệt như vậy…

"Em cho rằng... em cho rằng mình sẽ không còn được gặp lại anh..."

Đôi mắt Lạc Tranh đã mờ lệ, cất tiếng nói đầy nghẹn ngào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.