DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1967

“Louis tiên sinh, người ngài cần gặp đã đến.”

“Dẫn ông ta tới phòng khách chờ tôi.” Louis Thương Nghiêu lên tiếng

ra lệnh, ngay sau đó cúp điện thoại.

Nhẹ nhàng nhấc đầu của Lạc Tranh đặt lên trên gối, hắn cúi người, đặt

lên môi nàng một nụ hôn đầy tình cảm. Hắn biết nàng đã chìm sâu vào giấc
ngủ, chắc cũng phải rất lâu sau mới tỉnh dậy.

Bởi vì trong cốc sữa đưa cho nàng uống lúc nãy, Louis Thương Nghiêu

đã cho thuốc ngủ vào đó. Với loại thuốc ngủ này, nàng sẽ ngủ thẳng một
giấc tới tận trưa ngày hôm sau.

Mà trong khoảng thời gian này, hắn cũng phải giải quyết một số chuyện.

“Em yêu, anh cam đoan với em, sẽ không để em phải sợ hãi cùng hoảng
loạn như thế nữa.” Hắn khẽ nâng bàn tay nhỏ bé của nàng lên, nhẹ hôn lên
đầu các ngón tay mảnh khảnh, tinh tế của nàng.

Phòng khách…

Thân hình cao lớn, vạm vỡ pha chút ngang tàng của Louis Thương

Nghiêu dựa vào ghế sofa, cà phê và trà đã được đặt lên bàn. Phía đối diện
là một ông lão đang dè dặt cầm tách trà uống từng ngụm.

Sau khi uống xong, ông ta đưa mắt nhìn Louis Thương Nghiêu, nở nụ

cười có chút bối rối, “Vậy… Lạc Tranh?”

Ông lão này không phải ai khác mà chính là người được Lạc Tranh gọi

là bác Phúc. Khi bác Phúc đang chuẩn bị đóng cửa hàng thì có mấy người
mặc đồ đen bất ngờ xuất hiện, đưa bác tới nơi này. Vẻ mặt của mấy người
đó rất lạnh lùng khiến bác Phúc bị một phen hết hồn.

Nhưng cũng may thái độ của mấy người này không có gì quá đáng, họ

cũng đảm bảo sẽ không để bác phải gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Lúc đó tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.