DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2106

Một lúc lâu sau, Lưu Ly mới lên tiếng. “Muốn khóc không?” Cô không

biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ ánh mắt của Lạc Tranh cô cũng có thể
nhận thấy nhất định là có liên quan đến người đàn ông kia.

Lạc Tranh lặng lẽ trả lời, “Không!”

“Đau lòng không?”

“Không!”

“Lần này là hoang mang chạy trốn hay ra đi không một lời từ biệt đây?”

“Mình nghĩ không bao lâu anh ấy sẽ biết.”

“Cậu sẽ ở lại Hongkong chứ?”

“Không!”

“Tại sao?”

“Bởi vì tình yêu mình dành cho Paris đã quá sâu đậm rồi!”

Lưu Ly không hỏi thêm gì nữa. Lạc Tranh không nói thì cô cũng sẽ

tuyệt đối không hỏi. Thật ra cô rất cảm động vì người mà Lạc Tranh nghĩ
tới lúc này lại chính là mình. Điều này chứng tỏ trong lòng nàng luôn coi
Lưu Ly là người bạn thân thiết. Chỉ cần thế là đủ rồi.

Lại im lặng hồi lâu, Lưu Ly đưa cho Lạc Tranh một tách cà phê, lúc này

mới phát hiện các ngón tay của nàng vẫn lạnh buốt.

Lạc Tranh uống một ngụm cà phê. Khi hơi nóng từ từ lan tỏa và sưởi ấm

trái tim lạnh giá thì nàng mới cảm thấy hồi phục lại chút sức lực, mới cảm
nhận được mình vẫn còn đang sống. “Lưu Ly, nếu cậu là mình, thì sẽ làm
thế nào?” Nàng đột nhiên lên tiếng hỏi, ánh mắt hiện lên vẻ mất mát đau
thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.