DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2137

cũng không nhất thiết phải được gả cho người ấy. Cách suy nghĩ này ngày
càng tạo thành lối mòn trong lối sống của những con người thời nay. Mà
hắn thì lại…

“Bảo thủ? Như thế sao có thể gọi là bảo thủ chứ?” Louis Thương

Nghiêu thì lại có quan điểm hoàn toàn khác với Lạc Tranh. Hắn lắc đầu, lên
tiếng. “Em hãy nghĩ mà xem, lần đầu tiên của người phụ nữ đâu có dễ dàng
gì. Thân thể trong trắng lại bị anh chiếm đoạt thì anh nên chịu trách nhiệm.
Em đã dành lần đầu tiên cho anh, em không gả cho anh thì gả cho ai? Còn
ai có thể cưới em nữa chứ?”

“Này, Louis Thương Nghiêu. Anh đừng tưởng em không thể gả được

cho ai ngoài anh nha. Chẳng lẽ trên thế gian này chỉ có mình anh thích em
hay sao? Chẳng lẽ không ai cần em nữa sao?”

Trong lòng Lạc Tranh lúc này dâng lên cảm giác vô cùng ngọt ngào.

Tuy nói hắn lừa nàng, nhưng nghe được những lời tận đáy lòng hắn, nàng
vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Kiểu trách nhiệm đáng quý này của hắn, kiểu
suy nghĩ đáng quý này của hắn, tất cả, tất cả đều khiến nàng không thể
không yêu hắn.

“Đúng vậy! Sao anh không biết em có sức quyến rũ đối với đàn ông

chứ.” Louis Thương Nghiêu thấy tâm trạng Lạc Tranh đang dần hồi phục,
trong lòng cũng cảm thấy phấn chấn hơn hẳn. Hắn tỳ cằm lên trán nàng, dịu
dàng lên tiếng.

“Anh biết có rất nhiều đàn ông nhìn vợ anh với con mắt thèm khát.

Nhưng em nên biết, trên thế gian này chỉ có anh là người đối xử với em tốt
nhất. Những tên đàn ông khác chỉ muốn lợi dụng em mà thôi, nhớ kỹ
chưa?”

“Anh nói cứ như bà ngoại dặn cô bé quàng khăn đỏ phải canh chừng lũ

sói ấy. Chẳng phải lúc đầu nhìn thấy em, anh đã liền nảy sinh ý đồ xấu đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.