DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2370

nhảy lầu tự sát, sao có thể nói là nàng giết ông ấy chứ? Nàng sao có thể giết
hại cha mình chứ?

Tại một vị trí nào đó trong đầu lại bắt đầu nổi lên một cảm giác đau

nhức mơ hồ, Lạc Tranh không kìm được đưa tay ôm đầu như muốn cố gắng
giảm bớt sự đau đớn. Nàng tựa hồ đã quên mất mình đang ở trên pháp đình,
trên người còn khoác áo luật sư. Nàng chỉ cảm thấy bên tai liên tục vang
lên tiếng ong ong, chánh án có nói gì đó nhưng nàng cũng không nghe
được chút nào…

Trong đầu nàng lúc này là hàng loạt những lời nói không đầu không

cuối cứ thi nhau hiện ra…

“Giết cô…tôi giết cô…”

“A…không được làm tổn thương con bé…”

“Các người sống chỉ tổ vướng chân vướng tay…”

“Chết hết đi! Tất cả chết đi!”

Bên tai nàng không ngừng vang lên tiếng gầm dữ tợn, tiếng rít lên như

muốn xé toang màng nhĩ cùng mùi máu tanh không ngừng lan tràn. Trí nhớ
của nàng là những mảnh nhỏ như thể một chiếc gương bị vỡ vụn không
cách nào ghép nối…Cha nàng đứng ngay trước cửa sổ, không nói lời nào
rồi nhảy thẳng xuống…

Lạc Tranh vô thức rùng mình một cái, liền đó cả người nàng liền được

một thân hình đàn ông ôm chặt lấy. Nàng giống như một con bướm nhỏ vô
lực dựa vào lồng ngực ấm áp quen thuộc. Mùi hoắc hương thoang thoảng
nhanh chóng lấp đầy hô hấp nàng. Là Thương Nghiêu…hắn từ chỗ ngồi
của bị cáo đã lao tới, trực tiếp kéo nàng ôm vào lòng, mặc kệ cho mấy cảnh
sát làm nhiệm vụ canh giữ bên trong phòng xử bị một phen náo loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.