DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 414

Lạc Tranh khẽ chau mày. Chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên cảm thấy,

tâm tư phát sinh chuyển biến, không đơn thuần chỉ có một mình nàng...

Có lẽ, trên đời này tất cả đàn ông đều giống nhau. Đối với người phụ nữ

đã cho họ lần đầu tiên, dù người đàn ông lạnh lùng cỡ nào tâm tư cũng sẽ
có sự biến đổi?

Khẽ nghiêng đầu nhìn người đàn ông phía sau, nhìn gương mặt cương

nghị của hắn. Hắn có thể là người đàn ông như vậy sao? Người quyền thế
như hắn, những cô gái tự nguyện hiến thân cho hắn phải là đếm không xuể
mới đúng.

"Em sao vậy? Sao lại nhìn tôi ngạc nhiên như thế?." Thương Nghiêu

cười cười đem thân thể của nàng xoay lại, cúi xuống, đôi môi mỏng khẽ
nhếch lên.

"Em nhất định phải quật cường như vậy sao? Hôm nay sao không ở nhà

nghỉ ngơi cho khỏe?”

"Tôi không thấy cần nghỉ ngơi. Thương Nghiêu tiên sinh, tôi nhận tiền

lương đương nhiên phải làm việc nghiêm túc để đổi lại.” Lạc Tranh cất
tiếng, dùng ngữ điệu bình tĩnh nhất có thể, giống như mặt nước không chút
gợn sóng, ngước đôi mắt đẹp nhìn thẳng vào đôi mắt tà mị của hắn.

"Nói bậy gì vậy?" Thương Nghiêu khẽ cười, đưa tay véo nhẹ cái mũi

nhỏ xinh của nàng, thái độ vô cùng sủng ái, như thể đang bao dung một đứa
trẻ nghịch ngợm. “Hiện giờ, là tôi cho em nghỉ phép. Mau trở về nhà nghỉ
ngơi cho tốt. Buổi tối tôi lập tức trở về bên em, được không?”

Trái tim Lạc Tranh bất giác đập loạn lên theo từng lời hắn nói, cảm giác

cổ họng như bị nghẹn lại.

"Thương Nghiêu tiên sinh, tôi không hiểu ngài đang nói cái gì. Bệnh

của tôi đã khỏi rồi, không cần nghỉ ngơi thêm nữa. Nếu như Thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.