DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 426

Nàng không biết nên nói như thế nào.

Đầu bên kia điện thoại bất giác im lặng.

"Tranh Tranh, sao em lại nói ngốc nghếch như vậy? Em phải rất rõ ràng

tình cảm anh dành cho em chứ? Chẳng lẽ... anh có chỗ nào khiến em không
hài lòng sao?”

"Không, Húc Khiên, anh rất tốt, anh... so với em... tốt... Em chỉ cảm

thấy em không xứng với anh." Tâm tư Lạc Tranh bất giác nổi lên một hồi
đau đớn như thể bị dao cứa.

"Cô bé ngốc, những lời này phải để anh nói mới đúng. Tranh Tranh, có

phải công việc quá áp lực khiến em nghĩ ngợi lung tung, hay là em bị
chứng sợ hãi trước hôn nhân? Tranh Tranh, chúng ta yêu nhau như vậy, cho
dù có gặp khó khăn hơn nữa cũng sẽ cùng nhau vượt qua, không phải sao?
Vì thế, em không cần có bất cứ gánh nặng nào trong lòng, được không?
Anh chờ em, cố gắng trở về Hongkong sớm một chút.”

Lạc Tranh nghe vậy, chóp mũi bất giác ê ẩm. Nếu như là trước kia, nàng

đã sớm không nghĩ ngợi mà lập tức trở về. Trước khi phát sinh quan hệ đó
với Thương Nghiêu, mỗi ngày nàng đều mong có thể sớm trở về một chút.
Nhưng bây giờ, nàng ngược lại mong thời gian trôi đi thật chậm...

"Húc Khiên, có chuyện... em muốn nói với anh..."

"Chuyện gì thế?" Ôn Húc Khiên ở đầu bên kia có chút chần chừ.

"Chờ em trở về, em có chuyện cần phải nói với anh." Lạc Tranh hít sâu

một hơi, nàng quyết định, loại chuyện như vậy có thể giấu diếm nhất thời
nhưng không thể giấu diếm cả đời. Có một số việc dù có cố giấu, sớm
muộn cũng có ngày bị phát giác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.