DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 440

Bởi vậy, nàng không hề thích sử dụng bộ ghép hình có ký hiệu. Đây

cũng là một cách rèn luyện ý chí cùng sức chịu đựng bền bỉ.

Mà đêm nay, Lạc Tranh hiếm khi được rảnh rỗi ngồi tĩnh tâm thế này.

Chưa tưởng tượng đến cảm giác khi một vạn miếng ghép được hoàn thiện
sẽ tạo thành không khí như thế nào, mà mới chỉ nghĩ đến, nàng đã thấy thật
hưng phấn.

Mọi nỗi phiền muộn ban ngày dường như đã bị ném qua một phía. Giờ

khắc này, Lạc Tranh chỉ muốn chuyên tâm vào miếng ghép trong tay.

Khi nàng còn đang mải mê với những miếng ghép thì cửa phòng khách

bất chợt vang lên một tiếng động. Là âm thanh của chìa khóa tra vào cánh
cửa. Sau một khắc, bóng dáng đàn ông cao lớn dường như che khuất ánh
sáng trong phòng.

Lạc Tranh chẳng buồn nhìn về phía cửa, tầm mắt hoàn toàn rơi vào trên

bức ghép, ngón tay cầm miếng ghép hơi run lên nhè nhẹ...

Thương Nghiêu vừa vào cửa liền thấy Lạc Tranh ngồi trên thảm trải sàn

ở phòng khách, dựa vào tấm nệm lớn, trước mặt là một lượng lớn những
mảnh ghép xanh xanh hồng hồng phản chiếu trong ánh mắt nàng càng thêm
phần hấp dẫn.

Lúc này, Lạc Tranh đã cởi bỏ bộ trang phục công sở ban ngày, mái tóc

vốn vấn gọn sau gáy giờ cũng được thả xuống, từng sợi tóc mềm mại rủ
xuống đầu vai càng khiến cho gương mặt nhỏ trắng trẻo thêm mê người.
Nàng mặc một chiếc váy ở nhà màu trắng, chất liệu cũng mềm mại hệt như
thân hình nàng, chỉ nhìn qua cũng khiến người ta phải mê mẩn.

Thương Nghiêu khe khẽ nở nụ cười, đưa tay kéo cà vạt xuống, bước

nhanh đến phía trước, mới vừa muốn tới gần, đã thấy nàng nhẹ nhàng chỉ
về phía dưới chân hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.