DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 616

“Anh đừng có nằm mơ!” Trong lòng Lạc Tranh bất chợt nổi lên chút

bực bội, không biết là bởi vì hành động của Thương Nghiêu hay vì lời nói
vừa rồi, khi hắn khẳng định rằng việc nàng kết hôn không có chút quan hệ
nào với hắn cả…

"Không chịu nói?" Nét tà mị trong mắt Thương Nghiêu càng đậm, bàn

tay không an phận giữ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, cúi đầu xuống,
hung hăng đặt lên môi nàng một nụ hôn như thể trừng phạt mang theo bao
nhiêu cuồng bạo.

"Uhm…” Lạc Tranh không khỏi kêu đau, liều mạng nghiêng đầu tránh

đi, lại nghe đến bên ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến.

Là Húc Khiên!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trong chớp mắt trở nên tái nhợt...

"Buông ra! Buông tôi ra! Húc Khiên trở lại rồi!"

"Nói em nhớ tôi!" Ngược lại với sự hoảng loạn của Lạc Tranh, Thương

Nghiêu lại vô cùng bình thản, nụ cười trong mắt hắn tràn ngập vẻ xấu xa
như thể ma quỷ. Dường như sự hoảng loạn của thân hình nhỏ bé trong ngực
khiến hắn vô cùng đắc ý.

Tiếng bước chân đã đến rất gần... “Tôi nhớ anh, tôi nhớ anh!” Lạc Tranh

hoảng hốt nói bừa, “Có thể buông tôi ra rồi chứ?”

"Hừ, không có chút thành ý nào. Em nhớ ai?” Thương Nghiêu chẳng

những không buông nàng ra, trái lại còn ôm chặt hơn, giọng nói ma mỵ
cùng hơi thở nóng hổi phả lên phần cổ nhạy cảm của nàng.

Lạc Tranh khẽ cắn môi, quay đầu lại nhìn vào ánh mắt trêu cợt đầy ác ý

của hắn, đôi môi anh đào hé mở…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.