DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 683

Một lúc lâu sau, nàng xoay người, ánh mắt lạnh lùng đem lửa giận trong

đó hoàn toàn nén xuống, chỉ còn lại sự tỉnh táo tràn ngập.

“Tôi thật sự không hiểu ý của anh. Anh luôn miệng nói thích tôi, lại hy

vọng tôi coi nơi này như nhà mình. Nếu đã vậy, vì sao anh còn không cưới
tôi?”

Thương Nghiêu không ngờ tới Lạc Tranh sẽ đột ngột hỏi vấn đề này,

thậm chí cũng không cho rằng nàng lại có thể khôi phục được sự tỉnh táo
nhanh như vậy. Đưa mắt nhìn nàng hồi lâu, khoé môi tà mị của hắn khẽ
cong lên có chút ý nhạo báng. Ngón tay thon dài nhấc lên, khẽ giữ lấy chiếc
cẳm nhỏ xinh của nàng.

"Tranh, mặc dù trước giờ tôi luôn chán ghét những người phụ nữ bám

dính lấy mình, nhưng mà em là một ngoại lệ.” Hắn hạ tay xuống, lại thuận
thế siết chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn, đôi môi mỏng nhẹ nhàng lướt trên đôi
môi đỏ mọng của nàng, khoé miệng toát lên một nụ cười vô cùng vui vẻ,
“Em muốn gả cho Ôn Húc Khiên, đó không phải sự chọn lựa của em sao?
Tôi thích em, cho nên sẽ dung túng cho những sở thích tuỳ hứng nho nhỏ
của em, để em đạt được tâm nguyện của mình cũng tốt mà.”

Lạc Tranh cũng không né tránh động tác mập mờ của hắn, đôi môi anh

đào hé mở, cất giọng lạnh lùng, “Sao thế, anh coi chuyện tôi kết hôn chỉ là
hành vi tuỳ hứng nho nhỏ? Thương Nghiêu tiên sinh, xin anh hiểu cho hôn
nhân đến tột cùng là cái gì? Là trách nhiệm, là sự hỗ trợ lẫn nhau, là chuyện
của cả đời.”

"Không, không! Tranh, tôi nghĩ em hoàn toàn hiểu lầm rồi.” Thương

Nghiêu cúi người, khẽ tì trán mình lên trán nàng, cười nhẹ.

“Em chỉ là kết hôn với Ôn Húc Khiên. Đó chỉ là một hành động, là hình

thức mà thôi. Trách nhiệm cũng được, hỗ trợ cũng được, người em phải ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.