DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 920

Chỉ có duy nhất một điều thay đổi là khi Lạc Tranh quay trở về ngôi biệt

thự này thì đồ đạc của Louis Thương Nghiêu cũng được dọn đến, bắt đầu
công khai sống chung với nàng.

Một buổi sớm mù sương, khi ánh mặt trời mùa thu chiếu những tia nắng

yếu ớt qua tấm rèm cửa, Lạc Tranh khẽ mở đôi mắt cay cay của mình, vừa
mới nhúc nhích một chút lại bị cánh tay đàn ông rắn chắc siết chặt khiến
nàng không thể cử động.

Lạc Tranh ngước mắt lên, nhìn vào đôi mắt vẫn đang nhắm chặt của

Louis Thương Nghiêu. Nhưng với hành động vừa rồi thì nàng biết hắn đã
tỉnh.

“Anh cứ định như thế này sao?” Nàng không thể chịu đựng thêm nữa,

khẽ cất tiếng hỏi.

Mấy ngày này, nàng giống như một con chim nhỏ bị hắn nuôi nhốt trong

lồng. Đây là ngày thứ ba kể từ khi nàng trở lại Paris. Nhưng những đêm
trước đó, nàng luôn sống trong cảnh kích tình triền miên với Louis Thương
Nghiêu. Mỗi khi tỉnh lại, thân thể của nàng toàn là dấu hôn, mỏi mệt vô
cùng.

Louis Thương Nghiêu hình như không có ý định cho Lạc Tranh làm

việc, thậm chí còn không cho nàng ra ngoài. Mỗi khi hắn rời đi, trước cổng
biệt thự lúc nào cũng có hai ba tên vệ sỹ đứng canh gác cho nên Lạc Tranh
muốn ra ngoài cũng vô cùng khó khăn.

Nhưng, Lạc Tranh cũng là người luôn thuận theo tự nhiên. Không phải

nàng không muốn kháng cự cùng chạy trốn, mà là nàng biết nếu có làm
như thế cũng chẳng có kết quả gì, mà ngược lại chỉ làm cho Louis Thương
Nghiêu càng giam chặt nàng hơn mà thôi.

Hai ngày nay, cuộc sống của Lạc Tranh trôi qua một cách bình lặng. Khi

hắn đi ra ngoài, nàng lặng lẽ ở trong biệt thự ngồi xếp hình. Khi hắn về,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.