DƯ VỊ TRÀ CHIỀU - Trang 45

“Muốn cứu anh mà, thấy anh bị bao nhiêu là phóng viên bao vây công

kích, cô độc không ai trợ giúp, giữa hai hàng lông mày tuấn tú lạnh lùng có
một sự phẫn nộ khiến bao người xót thương. Đột nhiên lòng thương hương
tiếc ngọc của tôi trỗi dậy, thế là hy sinh cứu “mỹ”, không rõ “công tử gặp
nạn” có lấy thân ra trả ơn hay không?”

“Tiểu Tuyền!”

Anh không nhịn nổi nữa, to giọng quát cô.

Cô sững sờ:

“Hả? Tôi có nói cho anh biết tên tôi đâu? Sao anh lại biết tôi là Tiểu

Tuyền?”

Hạ Dạ Huân trốn tránh ánh mắt của cô:

“Cô… có đăng ký tên trong buổi họp báo.”

Tiểu Tuyền vỡ lẽ: “Thế à”. Sau đó, cô cười rất là mờ ám. “Họp báo

phóng viên hỗn độn một đám, sao lại nhớ tôi kỹ thế, có phải anh đối với
tôi…” Thực sự rất thích chọc ghẹo anh, một Hạ Dạ Huân lạnh lùng, một Hạ
Dạ Huân thờ ơ, gương mặt anh hơi hơi có sắc hồng thật khiến người ta rung
động quá.

Anh có vẻ tức giận: “Không được nói bậy!”.

“Ôi…” Cô bịt miệng mình, làm ra vẻ ngoan hiền thục nữ.

“Tóc… tóc của cô rất bắt mắt!” Anh ho một tiếng, đỏ mặt giải thích.

Cô mỉm cười, chỉ chỉ mái tóc đỏ của mình, gật đầy vẻ thỏa mãn.

Không ổn rồi, sắp chịu không nổi nữa rồi, cô cố nhịn cười đến mức bị

nội thương rồi. Anh chàng Hạ Dạ Huân này sao mà đáng yêu thế không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.