DƯ VỊ TRÀ CHIỀU - Trang 94

Á! Toi rồi! Cô vội vã bịt miệng mình lại. Bản tính hiếu kỳ quá độ cứ

không thể kiềm chế được, lúc này mà còn hỏi câu đó, khác nào đổ thêm dầu
vào lửa?

Hạ Dạ Huân lạnh lùng hỏi:

“Chuẩn bị làm một tiêu đề giật gân về màu mắt của tôi à?”

“Hì hì, tôi không phải ý đó đâu mà.”

Cô chỉ muốn gõ cho mình mấy cái, một sự khởi đầu tệ hại, đêm nay

quá là mất bình tĩnh rồi. Cô cười tươi như hoa, muốn cứu vãn lại tình hình
nên hỏi:

“Huân, tôi đến để giải thích với anh.”

“Có cần thiết không?” Giọng nói thờ ơ.

“Cần chứ! Cần lắm!” Cô gật mạnh đầu.

“Tôi không nghe.”

Anh bỏ đi. Cô ấy đang muốn dùng lời nói ngon ngọt khéo léo để ngụy

biện cho mình, không nghe cũng được.

“Anh không được đi!”

Cô ôm choàng lấy cánh tay anh.

“Buông ra!”

Anh muốn giằng khỏi cô.

“Tôi sẽ gào lên là có kẻ quấy rối đó!” Cô cười toe toét cảnh cáo anh,

đôi mắt thấp thoáng ánh gian xảo. “Anh mà không chịu ngồi xuống nghe
tôi giải thích, tôi sẽ gào lên cho xem, cảnh sát đến đây rồi mọi người sẽ vây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.