DƯA - Trang 179

- Ôi, tôi cho là nó đang yêu rồi, - mẹ nói giọng mông lung. - Hay ít

nhất nó nghĩ là mình đang yêu.

- Cái gì? - Tôi kinh ngạc. - Helen đang yêu á? Mẹ mất trí rồi chắc?

Helen chỉ yêu duy nhất bản thân nó.

- Nói em mình như thế là không hay tí nào đâu, - mẹ nhìn tôi lom lom.

- Con đâu có ý xấu, - Tôi vội giải thích. - Con chỉ muốn nói là ai cũng

yêu nó mà không hề có chuyện ngược lại.

- Cái gì chẳng phải có lần đầu tiên.

Rồi mẹ và tôi ngồi yên lặng.

Rồi bà lên tiếng trước:

- Nhưng mà nó đúng đấy.

- Đúng gì cơ? - Tôi hỏi, không biết bà đang nói chuyện gì.

- Con có thích thằng ấy.

- Con không thích cậu ấy, - Tôi uất ức.

Mẹ quay sang tôi, đôi lông mày nhướn lên. Bà nhìn tôi như xuyên thấu

tim đen.

- Đừng vớ vẩn thế, - bà giễu. - Nó quá tuyệt vời. Mẹ còn thích nó nữa

là. Nếu trẻ hơn hai mươi tuổi chắc mẹ cũng đã phải lòng nó rồi.

Tôi không nói gì.

Tôi hơi giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.