DƯA - Trang 184

v6a1n, thấy mình cũng suy diễn không đến nỗi tệ.

- Vì nó là đứa đàng hoàng, dễ thương? - bà bảo. Nhưng nghe giọng

không chắc lắm.

- Mà thôi, rõ ràng là cậu ấy thích nó.

- Vậy sao? - giọng bà thực sự ngạc nhiên.

- Vâng, - Tôi nhấn mạnh.

- Nhưng ngay cả khi đã là bạn trai nó, thằng bé cũng chẳng được lâu

đâu.

- Sao mẹ nói vậy? - Tôi nói, tự hỏi còn thông tin gì nữa bà đã khai thác

được từ cái cậu Adam đẹp trai này.

- Vì cái kiểu của con Helen ấy.

- Ồ, à, - Tôi hơi thất vọng. Vậy là chẳng còn tin gì đề moi nữa rồi.

- Helen chỉ làm cho thằng bé phải mê mẩn nó thôi. Rồi thì nó sẽ hành

hạ thằng bé một thời gian. Rồi sẽ dẹp luôn. Nó lúc nào cũng vậy. Ngay từ
hồi còn nhỏ. Suốt mấy tháng trời trước Giáng sinh, nó mè nheo bố mẹ mua
cho nó con búp bê với cái xe đạp kia. Thế mà chưa kịp đụng đến món gà
tây thì nó đã phá hư hết bất cứ thứ gì ông già Noel cho nó. Phải phá cho hư
hết thì nó mới vừa lòng. Đầu, cổ, chân, cẳng búp bê, khóa xe, bàn đạp
quăng vất khắp nơi. Trong khi phải cố gắng lắm mới mua được mấy thứ đó.

- Nói Helen vậy là không hay tí nào, - Tôi bắt chước câu mẹ nói lúc

nãy.

- Chắc là không, - bà thở dài. - Nhưng sự thật là vậy. Mẹ thương nó.

Nó thực ra là đứa con gái ngoan. Nó chỉ cần trưởng thành hơn một chút xíu.
Ừm, nhiều nhiều thì đúng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.