DƯA - Trang 245

Rồi cậu ngập ngừng tiếp: - Em nghĩ mình may mắn đã được đợi cho

đến bây giờ. Vì đến bây giờ em mới thực sự biết quý nó. Em nghĩ nên để
mọi người lăn lộn đi làm vài năm trước khi quyết định mình có muốn học
tiếp hay không.

- Vậy là cậu đã làm thế? - tôi hỏi. - Cậu đã đi làm?

- Cũng kiểu kiểu vậy, - cậu nói cụt ngủn, rõ ràng là không muốn đào

sâu thêm. Càng lúc càng thêm tò mò.

Vậy là chàng Adam trong trắng tinh khôi cũng có Một Quá Khứ. Ừ thì

cái kiểu cậu ta nói nghe có vẻ như thế.

Tôi dám cá cậu đang cố tình tạo ra cho bản thân một sức hút bí ẩn, tôi

khắt khe nghĩ. Biết đâu suốt sáu năm vừa rồi cậu ta đã là công chức chính
phủ. Chắc là ở cái phòng ít hay ho nhất, như cấp phép nuôi thú chẳng hạn,
nếu có một cái phòng làm chuyện đó.

Laura hỏi Adam câu thứ hai nó vẫn hỏi các em sinh viên. (Câu đầu là:

Cậu học ngành gì?) - Rồi tốt nghiệp xong cậu muốn làm gì?

Tôi hồi hộp chờ đợi.

Cầu xin Chúa, đừng để cậu ta nói muốn trở thành nhà văn hay phóng

viên gì đó. Nghe mòn lỗ tai rồi.

Tôi đã bắt đầu thấy thích và quý cậu. Nên trả lời kiểu này sẽ chỉ nhạo

báng hết những ấn tượng về cậu nãy giờ.

Tôi nắm hai tay lại, mắt hướng lên trời, cầu nguyện.

- Em muốn làm gì đó liên quan đến Tâm lý học. (Phù!) Em thấy cách

con người ta suy nghĩ rất thú vị. Cũng có thể em thích làm cố vấn. Hay là
làm gì đó liên quan đến quảng cáo. Sử dụng kiến thức về Tâm lý học cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.