DƯA - Trang 285

Tôi thanh toán tất cả bằng thẻ tín dụng. Hay có lẽ phải nói là James

thanh toán. Tôi khá ngạc nhiên vì cái chuông không reo lên inh ỏi khi cô
bán hàng đẩy mớ túi qua khỏi quầy tính tiền cho tôi, và xe tải chở đầy cảnh
sát với lũ chó bẹc giê không ập vào cửa hàng lôi tôi đi.

Vì tôi chắc chắn mình đã tiêu quá hạn mức rất, rất nhiều.

Sau cuộc mua sắm không mẩy hăng hái nhưng kết quả rất tốt, tôi đến

gặp Adam, người nói cho cùng chính là lý do chính khiến tôi xuống phố.

Nếu tôi phải thành thật đến tận tim gan thì chuyện đi mua sắm chỉ là

cái cớ.

Một cái cớ rất ma mãnh.

Tôi tản bộ qua các con phố, hai tay vòng lại che chở Kate.

Hàng lũ, hàng lũ người đang đi mua sắm hăm hở tiến thẳng về phía

tôi. Cứ giỏi đụng vào con tôi, tôi sẽ giết các người, tôi nghĩ bụng nhìn họ
thật dữ tợn, hung hãn.

Những kẻ tội nghiệp trông rất hoảng sợ. Ngoài nỗi lo Kate bị va đập,

tôi còn nhận ra một cảm giác khác nữa trong bụng, rất ngộ nghĩnh.

Đầy bụng, khó tiêu ư?

Tôi hơi bất ngờ nhận ra nó là cảm giác bồn chồn như đang có hàng

ngàn đàn bươm bướm trong bụng.

Bươm bướm nhảy nhót rộn ràng theo điệu jig trong ruột tôi. Rõ ràng

bọn chúng đã dẹp hết bàn ghế trong ấy để lấy chỗ nhảy nhót cho thật hoành
tráng. Tay cặp tay, chúng quay bạn nhảy vòng quanh, vừa đá chân lên cao
vừa hô lên, rồi lại đổi bạn nhảy, say sưa tận hưởng cái cuộc vui kiểu cổ điển
ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.