DƯA - Trang 310

Chỉ cần hỏi thẳng giữa cậu và Helen là thế nào.

Và nếu có chuyện gì đó, tôi sẽ chuyển sang một giai đoạn lo lắng mới.

Tôi nhận ra rằng nếu không liều thử một phen, tôi sẽ không bao giờ

biết được.

Tôi chưa từng nghĩ sẽ nghe chính miệng mình nói câu này, nhưng

cuộc sống thực sự ngắn ngủi lắm.

Ta phải chộp lấy mọi cơ hội bằng cả hai tay.

Và đó là việc tôi phải làm với Adam. Đúng vậy, bạn không nghe lầm

đâu, tôi ám chỉ điều ấy đấy - tôi sẽ chộp lấy cậu ta bằng cả hai tay.

- Trời ôi, Claire! - mẹ cáu tiết vì tôi đã lại đổi kênh. - Có chuyện gì thế

hả? Con không ngồi yên được một phút sao? Cứ như là bị ai cù trong quần
ấy.

- Con xin lỗi.

Ngay lúc ấy, điện thoại reo.

- Chúa ơi, Claire, mày đạp lên chân bố rồi! - Bố hét lên như con ki lúc

bị kẹp đuôi vào cửa. Mải lao đi trả lời điện thoại tôi đã giẫm nát xương
chân của ông.

- Alô? - tôi thở hổn hển.

- Alô? Bố con có ở đấy không? - một giọng nói líu nhíu ở đầu dây bên

kia.

- Bố! - tôi réo. - Bốốố! Dì Julia.

Chết tiệt, tôi nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.