DƯA - Trang 486

- Có chuyện gì? - anh ta khó chịu hỏi.

- Anh hỏi vậy là sao? - tôi hỏi, rồi tự nghĩ mình đã làm gì.

- Sao lại né anh? Anh có thể đã bỏ em để tìm đến một người phụ nữ

khác, nhưng anh có bị bệnh dại hay thế nào không? - anh ta cười nhẹ nhàng
với câu nói bông đùa, tôi cũng cố gắng nhỏ nhẹ cười đáp lại.

- À, không, - tôi thấy khó hiểu. Anh ta muốn gì ở tôi? Cư xử kiểu gì

anh ta cũng không vừa lòng.

Tôi mệt mỏi quá.

Lúc anh ta là tên tán gái đốn mạt phản bội, mọi chuyện đơn giản hơn

rất nhiều. Tôi biết mình ở vị thế nào. Tôi hiểu được cảnh ngộ của mình.
Nhưng chắc anh ta nói đúng. Tôi ắt hẳn đã sung sướng tận hưởng cái cuộc
sống vô trách nhiệm. Nếu không tại sao tôi lại không thể chấp nhận phần
lỗi của mình trong cuộc hôn nhân tan vỡ này?

Thật khó mà nhìn nhận lỗi hoàn toàn ở tôi. Anh ta là kẻ bỏ rơi tôi. Anh

ta là kẻ đã bóp nát trái tim tôi.

Chẳng có gì đang xảy ra như tôi vẫn hình dung. Tôi đã nghĩ có thể anh

ta sẽ nói tôi quay trở lại. Hoặc là thế, hoặc là anh ta sẽ cư xử như một tên
mạt hạng. Dĩ nhiên tôi không hề mong mọi chuyện diễn ra theo chiều
hướng tôi phải xin lỗi vì chính mình đã gây nên chuyện.

Mọi chuyện rõ như ban ngày. Anh ta là bên ác còn tôi là bên thiện.

Anh ta là kẻ làm chuyện sai trái còn tôi là nạn nhân. Giờ mọi thứ đảo lộn
cả.

Tôi là kẻ sai trái còn anh ta là nạn nhân. Không đúng chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.