DƯA - Trang 484

- Đấy, đấy là cái lối suy nghĩ của cô đấy, - anh ta cười khinh bỉ. - Tôi

cho là cô muốn suy nghĩ kiểu ấy, - anh ta thêm vào, nhẹ nhàng hơn một
chút.

Một anh chàng phục vụ vui vẻ nhanh nhẹn tiến đến bàn chúng tôi,

nhưng thấy James quắc mắt nhìn nên khựng hẳn lại rồi quay ngoắt sang bàn
khác.

- Vậy là anh nghĩ anh sẽ dạy cho tôi lớn khôn ra. Anh nghĩ nếu bỏ tôi,

tôi sẽ sốc đến độ mở to mắt ra, - tôi nói, từ từ hiểu ra. - Tiếc quá, anh lại
phải dùng đến những biện pháp mạnh tay như thế.

- Ồ, đó không phải lý do tôi bỏ cô đâu. Tôi không làm vậy để cô chín

chắn hơn. Nói thật, tôi đã không nghĩ chuyện này có thể xảy ra. Nhưng tôi
cần ai đó quan tâm đến tôi. Một người nào đó yêu thương, lo lắng cho tôi.
Và Denise là người như thế.

Tôi nuốt nỗi đau vào trong.

- Tôi có yêu thương anh. Tôi yêu anh, - tôi phải làm cho anh ta tin tôi.

- Anh chưa bao giờ cho tôi cơ hội được đỡ đần anh.

Chưa bao giờ cho tôi cơ hội được mạnh mẽ. Giờ thì tôi đã mạnh mẽ

rồi đây. Lẽ ra tôi đã có thể yêu thương, lo lắng cho anh. Anh ta nhìn tôi. Cái
nhìn của một người cha nuông chiều con mình.

- Có thể. Có thể, - anh ta nói, rất tử tế.

Và giờ thì ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra, tôi đăm chiêu nghĩ, tim tôi

gần như tan vỡ vì sự mất mát, vì những cơ hội đã bỏ mất, vì bị hiểu sai.

Cả hai đều im lặng, bối rối. Rồi anh ta lên tiếng: - ờ... à... tôi không

nghĩ thế, - anh ta hấp tấp nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.