DƯA - Trang 490

Mẹ, Anna và Helen xuất hiện. Cả ba đã len lén kéo lên, xem thử tôi đã

hóa điên đến mức nào.

- Ôi đây. - Tôi nhác thấy một cái đầu thập thò ngoài cửa. - Vào đi. Xin

lỗi lúc nãy con nói năng lung tung quá. Tại con bức bối quá thôi. Mà con
đâu có quyền gì trút nó lên đầu mọi người.

- Đâu có gì. - Helen nói. Cả ba hùng dũng bước vào, ngồi cả lên

giường nghe tôi vừa kể lại đầu đuôi câu chuyện, vừa chăm Kate.

- Mà điều tréo ngoe là biết được mình khó khăn như thế, con lại thấy

chuyện anh ta bỏ con thành ra nhẹ nhàng đi. Mọi người hiểu không? Ít ra
thì nó cũng nói lên được nguyên do.

- Claire, - mẹ từ tốn nói. - Mẹ chắc con không tệ như nó nói đâu.

- Con biết. Con cũng không hiểu nổi. Nhưng khi con nói thế với anh

ta, anh ta bảo biết trước thế nào con cũng sẽ phản ứng đúng như thế.

Chẳng ai biết nói thêm gì.

James đã hạ nốc ao tôi.

Đêm hôm ấy thật kinh khủng. Kinh khủng không kém gì lúc James bỏ

tôi đi. Sau khi cả ba mẹ con đã trở về phòng, không ai tìm được lời trấn an
tôi rằng tôi không tệ đến thế, tôi không sao ngủ được. Tôi nằm bẹp trên
giường, nhìn chăm chăm vào bóng đêm. Đầu tôi ong ong bao nhiêu là câu
hỏi.

Sự thật quá sốc với tôi. Tôi chưa từng biết mình ích kỷ và hời hợt đến

thế. Chưa từng có ai kêu ca chuyện này. Thì cứ coi như tôi là đứa ham vui
cũng được. Có thể hơi ồn ào và nhí nhảnh nữa. Nhưng thật tình tôi nghĩ
mình có quan tâm đến người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.